Lâm Uyển nói: "999, ngoài việc lưu thông m.á.u và tan tụ bầm, tôi nghĩ nên thêm vào vị thuốc bổ trung ích khí. Rất nhiều người bị ảnh hưởng bởi gió độc, mà khí huyết hư cũng là nguyên nhân."
Khí huyết là căn bản của cơ thể. Khi khí hư, người ta dễ cảm thấy mệt mỏi, thiếu sức sống, còn huyết hư sẽ khiến cơ thể suy yếu, dễ sinh bệnh. Rất nhiều người, đặc biệt là phụ nữ, có tình trạng khí hư huyết hư. Vì vậy, thuốc bổ m.á.u bổ khí là rất cần thiết, và Lâm Uyển nghĩ rằng nên chuẩn bị nhiều hơn loại thuốc này.
Đáng tiếc, ở đây không có những loại thuốc bổ m.á.u như đương quy. Nhưng với sự hỗ trợ từ hệ thống, hiệu suất học tập của Lâm Uyển rất cao, cô còn thu hái được khá nhiều loại dược liệu.
Lúc này, Lục Minh Lương chạy tới, tay nắm chặt Tiểu Minh Quang. Cả hai cậu bé đều thở hổn hển. Tiểu Minh Quang, vì còn nhỏ, chân ngắn nên mặt đỏ bừng, đôi mắt to long lanh ánh nước.
Lâm Uyển nhanh chóng lấy khăn tay lau mồ hôi cho các cậu bé: "Bà nội các cháu lại động kinh à?"
Lục Minh Lương hớn hở, cậu bé nói luôn: "Thím ba, thím thật lợi hại!" Cậu kể với Lâm Uyển rằng bà Lục nhân lúc gần tan tầm đã lén lút gói bánh sủi cảo cho chú tư.
Lâm Uyển bật cười: "Đi thôi, chúng ta đi tìm chú ba cháu và về nhà ăn sủi cảo."
Cô mỉm cười, nghĩ thầm: Nếu có ai muốn khuyên cô đừng so đo với bà Lục, thì thật khó mà làm được. Mọi người trong gia đình mà lại chia hai bữa cơm sao? Trước kia, mọi người tiêu tiền của Lục Chính Đình, giờ thì gói sủi cảo mà không cho cô ăn? Sao có thể chấp nhận được!
Bà Lục gói sủi cảo cho con trai út một cách dứt khoát và nhanh gọn, động tác thuần thục, không hề lộ vẻ mệt mỏi hay choáng váng như khi nấu cơm. Chị hai Lục nhìn thấy mà không khỏi cảm thấy mình không theo kịp tốc độ của bà.
Khi thấy gần xong, bà Lục nói với con gái thứ hai: "Con nhanh đi nhóm lửa, nấu sủi cảo cho em trai ăn đi, đừng để đợi bọn họ về rồi làm ầm ĩ."
Lục Thục Nhàn không giấu được sự ghen tị: "Mẹ, con không được lấy một phần sao? Thịt này là do con mang về mà."
Bà Lục trừng mắt liếc cô ta một cái: "Con phải giành ăn với em trai à? Thằng bé mấy ngày nay không về, con thấy nó gầy như thế, lòng mẹ đau như d.a.o cắt, con làm chị không cảm thấy đau lòng sao?"
xong bộ chị dâu thì mấy bà thích tui lên thể loại nào tiếp ^^ điền văn, huyền học, cổ đại gia đấu. Hay cổ đại gia đấu huyền học=))
Lục Thục Nhàn im lặng, trong lòng cảm thấy không phục. Nhưng bà Lục vẫn tiếp tục, giọng đầy ưu ái: "Thằng ba là con trai út, là đứa duy nhất mà lòng mẹ không bao giờ quên."
Lục Chính Kỳ lúc này không để ý lắm, anh nói: "Con muốn đi thăm anh ba trước."
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.