Sắt mặt của hắn với tốc độ thường cũng nhìn thấy tái nhợt.
Hắn hận không thể gϊết c.h.ế.t Cố Nghiên con tiểu tiện nhân này.
“Anh Kiến Minh, anh có ổn không?” Thấy con gà mái cuối cùng cũng bình tĩnh lại, Cố Nguyệt vội vàng chạy nhanh đến, muốn đỡ hắn dậy.
“Anh không sao chứ?” Nước mắt cô ta cũng giàn giụa lên, vừa ngửi thấy mùi của hắn, cô ta không nhịn được mà nôn khan.
Vẻ mặt của Triệu Kiến Minh vốn đã khó coi, lập tức trở nên khó coi đến cực điểm, đột nhiên, hắn mạnh mẽ đè lại cái cổ của cô ta: "Cô nôn cái gì mà nôn, tôi rất thối phải không?"
Hai con mắt của hắn đỏ tươi, giống như một con dã thú đang nổi điên.
.".. Không... không có...“ Lực tay của hắn càng lúc càng mạnh, Cố Nguyệt đột nhiên cảm thấy không thể thở được, cảm giác ngạt thở bao trùm lấy cô ta, thậm chí cô ta không thể nhìn được mà bắt đầu trộn tròn mắt.
“Ôi trời ơi!” Lần đầu tiên những người xung quanh nhìn thấy hắn mất bình tĩnh như vậy, hít vào một hơi thật mạnh.
Không phải ai cũng nói tính tình của hắn rất tốt sao, nhưng hiện tại xem ra không phải là như vậy.
“Mày định bóp c.h.ế.t người thật sao?” Cố Nghiên lạnh lùng nói.
Mặc dù Cố Nghiên không hợp với chị ta, nhưng cô không thể trơ mắt mà nhìn chị ta c.h.ế.t được.
Trái tim của Triệu Kiến Minh đột nhiên run lên, sau đó liền tỉnh táo lại, vội vàng cứu chữa: “Tôi không có, tôi thật sự không có, Cố Nghiên, cô đừng có nói bậy!"
Hắn hoảng sợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-anh-chong-tho-kech-yeu-vo-nhu-vang/2722222/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.