Nói ngược lại thì cách ăn nói và ngoại hình của Lạc Di đều không giống người bình thường.
Ánh mắt Tiêu Thanh Bình luôn theo dõi Lạc Di, có sự mờ mịt, khó hiểu nhưng nhiều hơn cả là sự kiêu ngạo.
Hải Luân bôi tro trát trấu lại đụng phải một đống tro, vừa tức vừa xấu hổ. Nhưng lúc nhìn thấy nam sinh mình thích tỏ ra ân cần với Lạc Di thì không kìm được cảm thấy ghen tỵ.
“Anny, chúng tôi định chơi bài poker, đánh bài ấy, cô có chơi không?” Lạc Di cũng không muốn chơi với cô ta, cố tình tỏ ra rất sợ hãi: “Tôi vẫn còn ít tuổi, không dám cược tiền đâu.”
Vẻ mặt Hải Luân tỏ ra giễu cợt: “Cô không có tiền à? Tôi có thể cho cô mượn mà.”
Lạc Di thở dài một hơi,có phải kiếp trước cô sát hại cả nhà Hải Luân hay không vậy?
Có chừng có mực, không hiểu à?
“Chỉ là trò chơi nhỏ cho vui thôi mà.” Hải Luân muốn làm Lạc Di khó xử để giải tỏa sự tức giận: “Anny, cô có dám không?”
Ada đã thật sự nổi giận, cô ấy thấy hối hận vì đã mời Hải Luân đến dự tiệc rồi, cô ta tự cao tự đại quen thói không muốn thấy người khác giỏi hơn mình. “Anny, em với cô ấy hãy chơi đi, nếu thua thì chị chịu còn thắng thì của em một nửa.”
Hải Luân cảm thấy hơi bất ngờ: “Ada, cô đang đùa tôi đấy à? Cô không thấy ngại hay sao? Cô đường đường là tiểu thư nhà danh giá, đừng quên thân phận của mình.”
Nếu không phải Ada ngại quan hệ là bạn học thì cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2557588/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.