"Tiểu Di, đừng ngồi thất thần, nhảy chung đi."
Lạc Di ngẩng đầu nhìn trời thở dài, cô là người sẽ múa Ương ca sao?
Ừm, đúng là cô sẽ múa, bị cha mẹ ép buộc đứng dậy múa, cùng nhau vặn vặn vẹo vẹo, mặt cứng đờ, bước chân cũng cứng đờ, cô sẽ múa mới là lạ!
Mùa xuân này trôi qua cực kỳ rộn rã, mùng năm tết, người nhà họ Lạc thay sang quần áo mới ra cửa.
Hôn lễ được tổ chức trong một nhà hàng, khi vào họ phát hiện ra hiện trường không có nhiều người lắm.
Bọn họ tới sớm à?
Lạc Di quét mắt lập tức thấy được hai vợ chồng lão tướng quân Vương đang tươi cười, bên cạnh đầy người bu lại.
Ngô Tiểu Thanh thoáng nhíu mày, có chút khó chịu.
Lạc Di kéo tay Ngô Tiểu Thanh, cười híp mắt nói: "Chúng ta đến gặp cô dâu đi."
"Lạc Di." Bà cụ Vương đã nhìn thấy bọn họ, bà ta vẫy tay với hai người: "Tiểu Thanh, mau tới đây."
Ánh mắt của mọi người quét tới, Ngô Tiểu Thanh vô cùng mất tự nhiên thoáng thu mình lại.
Lạc Di bóp nhẹ tay mẹ mình, thoải mái hào phóng bước tới: "Lão tướng quân Vương, bà cụ Vương, xin chúc mừng, dì Khinh đâu ạ, chúng cháu qua đấy nhìn một chút."
Theo quan hệ, cô phải gọi một tiếng dì, nhưng cô dùng hai tiếng dì Khinh để biểu lộ thái độ.
"Con bé vẫn còn đang trang điểm, đừng đến làm phiền nó, bà rất vui khi thấy mấy đứa có thể đến…" Bà cụ Vương cười tươi rói, cuối cùng mối lo âu luôn ẩn trong lòng bà ta cũng đã rời đi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2596958/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.