Cô còn là sinh viên khoa chính quy đầu tiên phát biểu luận văn trong tạp chí khoa học đứng đầu thế giới, là niềm kiêu ngạo của trường, là bộ mặt của trường, cũng là đại biểu cho sinh viên khóa này.
Thậm chí ở trong mắt rất nhiều người, cô còn là người Trung Quốc có khả năng chạm vào giải Nobel nhất, dù sao cô cũng còn trẻ tuổi như thế mà.
Đương nhiên, Lạc Di chưa từng nghĩ như vậy.
Dưới tình huống như thế, nghĩ thôi cũng biết cô nhận được sự che chở như thế nào.
Cô không chỉ đại diện cho bản thân, mà còn là một tấm gương, một lá cờ dẫn đầu.
Thiệu Minh Lệ trợn mắt há hốc mồm, không dám tin: "Giáo viên Đại học Bắc Kinh gì chứ, chắc chắn ông là kẻ lừa đảo, bắt tay với con nhãi này để lừa gạt, mấy người cá mè một lứa, không phải thứ tốt lành gì."
Giọng điệu của giáo sư Lục lạnh lùng đáng sợ: "Cô xúc phạm đến tôi rồi, tôi cũng muốn tố cáo cô, chờ đó cho tôi."
Lạc Di mỉm cười, ừm, cô học theo giáo sư Lục đấy, y chang nhau!
Giáo sư Lục từng nói, học pháp luật là vì cái gì? Quan trọng nhất là để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình, can đảm bảo vệ tôn nghiêm của mình.
Nếu bến bản thân còn không bảo vệ được thì nói chi tới chuyện giữ gìn công chính tư pháp, bảo vệ kẻ yếu chứ?
Những lời nói đó chạm đến trái tim cô, tam quan rất hợp với cô, đây cũng là lý do mà cô rất thích giáo sư Lục.
Cô thong thả cúp điện thoại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2601376/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.