Lời này k1ch thích Nhiếp Khánh Ninh rất mạnh: "Anh làm thế là cưỡng hiếp, là giam cầm phi pháp, tôi muốn tố cáo anh."
Bà Nhiếp không kịp ngăn cản, nhắm mắt lại, bà ấy làm vậy là thừa nhận có quen biết đối phương, còn phơi bày gièm pha.
Con bé này xúc động quá, haiz.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng xôn xao vang leen, chỉ trỏ người nhà họ Nhiếp, lời nào cũng có.
Trong lòng Trần A Ngưu âm thầm vui vẻ, làm từng bước theo lời người kia nói, đã thành công hơn phân nửa rồi.
Anh ta không chỉ muốn người phụ nữ Nhiếp Khánh Ninh này, mà còn muốn tiền! Quyền của nhà họ Nhiếp!
Anh ta muốn dẫn cả nhà tới thủ đô, đổi đời làm chủ nhân!
"Cô muốn tố cáo tui? Tui là chồng cô đó!"
Hàng xóm cách vách lớn tiếng khuyên nhủ: "Khánh Ninh à, mặc kệ chân tướng như thế nào thì bây giờ cô cũng là một người mẹ rồi, làm lơ cho qua vì con cái đi."
Bà cụ lại tận tình khuyên bảo: "Thân là một người mẹ, chuyện gì cũng phải suy xét cho con, đứa bé vô tội mà."
Đồng nghiệp ngày xưa xỉa xói: "Gia đình ba người nhà cô chung sống yên ổn, đừng lắm chuyện nữa, làm một người mẹ tốt đi."
Một ông cụ cũng xen vào: "Vì con cái, không có chuyện gì là không nhịn được, đây mới là một người phụ nữ tốt."
Toàn bộ dư luận đều đều đứng về phía Trần A Ngưu, lời chỉ trích nghiêng về một bên Nhiếp Khánh Ninh, thậm chí đến nhà họ Nhiếp cũng bị trách tội.
Nếu không phải Nhiếp Khôn Minh quyền cao chức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2601380/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.