La Lập tránh né ánh mắt tuyệt vọng của cô ta, có chút xấu hổ nói: "Em điên rồi."
Anh ta nhìn ánh mắt đánh giá của mọi người xung quanh, cảm giác như có tảng đá lớn đè lên tim, anh ta hít một hơi thật sâu, lớn tiếng nói: “Tôi dám thề với Chúa rằng tôi và cô Điền Tâm hoàn toàn trong sạch, giữa chúng tôi không hề có một mối quan hệ không phù hợp nào cả.”
Anh ta tuyên thệ trước đám đông để chứng minh mình vô tội, Vương Tích Văn là người đầu tiên đứng lên đáp lại: “Anh La Lập, em tin anh.”
La Lập mỉm cười cảm ơn với anh ta.
Vương Tích Văn chán ghét nhìn Điền Tâm: "Mời cô rời khỏi đây, nơi này không hoan nghênh cô."
Đến gây rối trong dịp thế này thật là kinh tởm.
Điền Tâm thất hồn lạc phách được người đỡ đi, La Lập thầm thở phào nhẹ nhõm, Điền Đống Lương cũng thở phào.
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Ôi, mang thai khi chưa kết hôn đã đủ thảm rồi, không những bị cha ruột của đứa trẻ bỏ ròi, còn thảm hơn nữa là bị cha ruột dùng làm con tốt thí, thật là bi kịch của đời người”.
Những lời này vừa nói ra, bầu không khí liền trở nên kỳ quái.
Vương Tích Văn tức giận nói: "Lạc Di, cô tới đây là muốn gây sự, ức h.i.ế.p người nhà họ Vương chúng tôi sao? Mời cô lập tức rời đi, người nhà họ Vương không bao giờ hoàn nghênh cô."
Sự việc khó khăn lắm mới được giải quyết, tại sao cô lại tham gia vào cuộc vui? Đây rõ ràng là có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2691843/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.