Trình Vận thở dài một hơi: “Thanh Bình, tôi muốn lập và xây bia mộ cho Tuyết Tùng, cháu cảm thấy thế nào?”
Lúc trước ông cụ Tiêu đến trang trại chỉ để muốn dời mộ phần con trai con dâu, kết quả, ngay cả hài cốt cũng tìm không thấy.
Đây vẫn là tâm bệnh của ông cháu nhà họ Tiêu.
Cho dù trong lòng Tiêu Thanh Bình nghĩ như thế nào, trên mặt không lộ ra: “Bà còn chưa về sao? Chồng bà không quản bà sao?”
Trình Vận cười khổ một tiếng: “Trước giờ tôi vẫn không buông bỏ được chuyện này, chờ xử lý xong tôi lại trở về, nếu không, cháu hãy thương lượng với ông nội một chút?”
Tiêu Thanh Bình chỉ thản nhiên nói: “Biết rồi.”
Trình Vận còn muốn nói cái gì đó, thực khách bên cạnh bỗng nhiên kêu lên một tiếng: “Ồ, đây là ngân hàng lâu đời nhất nước R? Nó tên là gì?”
“Ngân hàng Ishii.”
Trình Vận vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy trên màn hình hiện lên một tin tức, ngân hàng Ishii của nước R bị vạch trần việc giám đốc điều hành của nó tham gia vào các giao dịch vô đạo đức với bọn xã hội đen, khiến nhiều người đi vay thiệt mạng. Nó đang được các bộ phận liên quan xem xét, mà dân tình kích động, vô số người ở cửa ngân hàng kháng nghị.
Từ khi Trình Vận vừa xuất hiện, Lạc Di vẫn luôn nhìn chằm chằm bà ta, lúc này nhìn thấy sắc mặt của bà ta có chỗ không đúng, theo tầm mắt của bà ta nhìn qua, ngân hàng Ishii?
Trong đầu cô hiện lên một ý nghĩ, không chút để ý hỏi: “Sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-bi-ep-tro-thanh-nu-phu-toi-thuong/2695548/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.