Vệ Mạnh Hỉ người khá tâm nhãn nên lúc phân gia yêu cầu bọn họ phân một cái nồi, bằng không bây giờ không biết lấy gì để nấu.
Hai người ở lăn lột một hồi cũng làm xong căn bếp giản dị dựa vào phòng bên ngoài, nồi sắt tuy rằng bị hư nhưng miễn cưỡng có thể dùng được.Nấu nước chỉ nấu được nửa nồi, vẫn phải nấu rất nhiều lần mới rửa sạch sẽ chất dơ bị tồn đọng lại trong nồi.
Giường đất cũng không ra hình dạng gì, may là vợ đại đội trưởng cho miếng ván gỗ, đắp lên rồi trải chăn đệm lên tạm chấp nhận xài được.Cửa sổ thì dùng sách báo cũng bôi ít hồ dán lên, bằng không muỗi hút cạn máu mẹ con cô.Bố trí xong xuôi bọn nhỏ cao hứng không diễn tả nổi, trực tiếp nhào lên giường lăn lộn, rốt cuộc bọn họ đã có nhà cho riêng mình, không còn lo lắng bị ông bà nội mới đuổi đi nữa rồi.
Tiểu Ô Ô cũng cao hứng, vịn tường tự mình trực tiếp đứng lên.“A a a a mẹ, mẹ mau đến xem, em gái đứng được rồi kìa!”“Còn biết tự đi nữa a”.Vệ Mạnh Hỉ quay đầu nhìn cũng thật vui vẻ, tiểu nha đầu xương cốt vẫn còn yếu, ngày thường đứng thẳng đã khó khăn rồi, cho dù được mẹ đỡ hai cẳng chân cũng run bần bật, không cẩn thận té ngã nhào vào lòng ngực của mẹ.
Hiện tại cư nhiên có thể vịn tường đi hai bước”.“Ngoan, đi lại hai bước cho mẹ nhìn thử xem nào!”Tiểu nha đầu thẹn thùng cười lộ ra hai má lúm đồng tiền xinh đẹp.Tâm tình tốt đương nhiên phải làm món
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-duong-oa-o-khu-vuc-khai-thac-mo-dich/534983/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.