Thấy con trai chạy ra, ba cậu nói: “Tiểu Độ, con mau ra đây xem chiếc xe này, có giống hệt xe của ba không? Thôn mình còn ai mua xe giống ba nữa không vậy?”
“Thì đây là xe của ba mà.”
Ôn Độ lấy xe đạp, nhảy lên và chỉ vào trong trạm y tế nói: “Ba, con đã tìm thấy Ôn Oanh rồi, giờ con đi bắt bọn buôn người.
Bên trong có một đứa nhỏ đang truyền nước, ba vào trông coi nó đi.
Chăm sóc tốt cho thằng bé.
Nhớ đừng để nó đi lạc nữa.
Nếu nó tỉnh thì ba nói cho nó biết ba là ba của Ôn Oanh.
Nếu nó đòi gặp Ôn Oanh, thì ba dẫn nó về nhà mình để gặp Ôn Oanh nhé.”
Trẻ con bị bắt cóc chắc chắn không có cảm giác an toàn.
Lỡ ba không dỗ được nó, có Ôn Oanh ở bên thì chắc chắn không sao cả.
Ôn Độ dặn dò Ôn Thiều Ngọc xong, lập tức đạp xe đi.
Ôn Thiều Ngọc mở to hai mắt, ngây người: “Tìm được Oanh Oanh rồi sao?”
Hắn vẫn còn hơi không dám tin, đưa tay véo một cái vào Mễ Thượng Tài đang đi ngang qua.
Mễ Thượng Tài bị đau la lên một tiếng, nhảy dựng lên.
“Cậu véo tôi làm gì vậy?”
“Vừa rồi con trai tôi nói nó tìm được con gái tôi rồi, tôi muốn xem xem có phải nằm mơ không.” Ôn Thiều Ngọc nhìn Mễ Thượng Tài nhảy dựng lên, nhận ra con gái hắn đã thực sự trở về.
Hắn nhớ lại lời dặn dò của con trai, quay người đi vào trong.
Mễ Thượng Tài tức giận đuổi theo chửi hắn: “Cậu có bệnh không vậy?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-em-gai-cua-nam-chu-trong-nien-dai-van-da-tro-lai/1252083/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.