Thế là, các cửa hàng quần áo tư nhân còn lại trở thành trọng tâm tấn công của Tạ Quỳnh. Sau năm 1982, những cửa hàng quần áo tư nhân hoạt động trên các con phố của mỏ dầu nhanh chóng nổi lên, nhờ giá cả phải chăng, kiểu dáng mới lạ, cập nhật nhanh chóng, đã phần lớn chiếm mất sự nổi bật của các cửa hàng quần áo quốc doanh. Một vài cửa hàng quần áo nằm ở trung tâm thành phố thậm chí còn hơn thế, trong nhiều năm, việc kinh doanh phát đạt, đông như trẩy hội.
Trong số đó nổi tiếng nhất không gì khác chính là một cửa hàng quần áo tên Hảo Mỹ Lệ. Tạ Quỳnh cũng thường xuyên mua quần áo ở đây. Thực ra, kiểu dáng quần áo của Hảo Mỹ Lệ không phải là xuất sắc nhất trong số các cửa hàng này, nhưng không thể phủ nhận giá cả của nó rất rẻ. Một chiếc áo len kiểu dáng tương tự, các cửa hàng khác bán sáu tệ, doanh nghiệp nhà nước bán tám tệ, ở Hảo Mỹ Lệ chỉ cần ba tệ. Hơn nữa, cửa hàng này còn thường xuyên tổ chức các hoạt động giảm giá, cuối tháng còn treo biển thanh lý, bán tất cả với giá siêu thấp.
Mỗi lần tổng hóa đơn mua sắm vượt quá 30 tệ còn được tặng khăn mặt hoặc găng tay.
Nếu nói Hảo Mỹ Lệ cạnh tranh về giá cả, thì cửa hàng quần áo Viên Nguyệt thứ hai lại cạnh tranh thực sự về kiểu dáng trang phục. Chủ cửa hàng này thích đi nhập hàng ở các tỉnh thành khác, đường dây thu mua rất kỳ diệu, đôi khi có thể tìm được một số hàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/2922444/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.