Hứa Đào thật sự sợ con giun, thời điểm ăn cơm trưa mà ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm tay nhỏ của Tiểu Nam nửa ngày.
Triệu Vệ Quốc thấy Hứa Đào cứ nhìn về hướng tay con trai, trong họng có chút ẩn ý muốn cười lớn lên: “Anh đã rủa tay cho Tiểu Nam ba lần, còn dùng thêm xà phòng nữa”.
“Ân” Hứa Đào có chút yên tâm gật đầu, sau đó múc cho Tiểu Nam một chén canh trứng: “Có chút nóng, Tiểu Nam thổi rồi hãy uống, ăn một ngụm cơm, một ngụm đồ ăn rồi tới một ngụm canh biết không?”Hứa Đào biết Tiểu Nam thời điểm ở quê đa phần được người đúc cơm cho ăn, bà Triệu Tống Tiểu Yến đau lòng đứa nhỏ vừa mới sinh ra đã mất mẹ nên từ nhỏ đến bây giờ một tay chăm sóc Tiểu Nam từ ăn uống đến một phen nước tiểu, Triệu Vệ Quốc là con trai lớn trong nhà, phía dưới còn có một em trai là Triệu Vệ Cường vừa mới đính hôn, chuẩn bị cuối năm làm đám cưới, còn có em gái thứ hai tên Triệu Vệ Cúc đã gả chồng sinh con, em gái út Triệu Vệ Lan thì đang học cao trung.
Triệu Vệ Cúc tuy rằng kết hôn sinh con nhưng lại là cháu ngoại thời gian về nhà không nhiều lắm nên đối với Tiểu Nam từ lúc sinh ra bà Triệu đều một tay nuôi lớn, cũng coi như đời thứ ba của Triệu gia nên bà Triệu tự nhiên yêu thương đứa cháu đích tôn này.
Hứa Đào rất thích Tiểu Nam nhưng không có suy nghĩ hầu hạ giống bà Triệu, đứa nhỏ hai ba tuổi bình thường có thể tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-me-ke-nuoi-con-hang-ngay/391373/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.