Sáng hôm sau, Lưu Đại Ngân đến nhà Trương Thủy Sinh.
Hiện tại chỉ có mình anh ta sống ở nhà họ Trương. Ông Trương đã đến nhà con gái rồi. Trương Thủy Sinh mải lo cho xưởng quần áo của mình, luôn đi sớm về trễ, còn thường xuyên không về nhà, bọn họ không yên tâm để ông Trươngở nhà một mình.
“Dì Lưu, đợi cháu rửa mặt xong chúng ta cùng đi.”
Lưu Đại Ngân kéo một chiếc ghế dựa qua, ngồi xuống hỏi: “Cháu ăn sáng chưa?”
Trương Thủy Sinh đang đánh răng rửa mặt, không trả lời được. Đợi rửa mặt xong, anh ta mới nói: “Vẫn chưa, đợi lát nữa lên phố cháu mua hai cái bánh bao là được.”
“Sáng mùa đông lạnh lẽo thế này, vừa đi vừa ăn hơi lạnh sẽ theo bánh bao chui vào bụng, sau này sẽ thường xuyên đau bụng đấy. Cháu ăn sáng trước, đợi ăn xong chúng ta lại đi.”
Trương Thủy Sinh mặc áo bông vào: “Vậy cũng được, đợi chút nữa cháu ăn sáng xong chúng ta lại đi, cũng không chậm trễ quá nhiều.”
Sau đó Trương Thủy Sinh dẫn Lưu Đại Ngân tới một nhà máy chuyên sản xuất bao bì.
Anh ta giới thiệu: “Dì Lưu, nhà máy này chuyên sản xuất các loại túi đóng gói thực phẩm, là nhà máy quốc doanh, danh tiếng không tệ, sau này dì muốn sản xuất túi đóng gói gì cứ đến nhà máy này là được.”
Đến gần nhà máy, Lưu Đại Ngân hỏi Trương Thủy Sinh: “Chúng ta là hộ kinh doanh cá thể, bọn họ là nhà máy quốc doanh, liệu bọn họ có để ý đến chúng ta không?”
Trương Thủy Sinh giải thích cho Lưu Đại Ngân:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/2401950/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.