Ý của người này là, trộm vào nhà bọn họ tại nhà bọn họ có tiền, nếu nhà bọn họ không có tiền, thì ai thèm đến ăn trộm. Nhà Lưu Đại Ngân có tiền, bị trộm cũng đáng đời.
Có rất nhiều người mang tư duy thích đổ lỗi cho người bị hại như vậy.
Vì sao nhà chị bị trộm? Vì nhà chị có tiền. Vì sao đối phương không đánh người khác lại đánh cậu, chắc chắn vì cậu đã làm sai chuyện gì đó. Nếu Lưu Đại Ngân sống ở thế kỷ 21, bà ấy sẽ biết đây gọi là “lý luận người bị hại có lỗi.”
Lưu Đại Ngân không biết lý luận “Người bị hại có lỗi”, nhưng bà ấy biết người nói như vậy chắc chắn không phải người có ý tốt.
“Nhà chúng tôi giàu có nên chúng tôi đáng bị trộm. Vậy nói như cô, trộm vào nhà còn có lý sao? Cô Sáu, hai tên trộm kia là con trai hay cháu trai nhà cô mà cô bênh vực chúng nó thế? Đừng hở ra là nhà tôi giàu nhà cô nghèo, ai vào nhà người khác ăn trộm, thì đó mới là người sai.”
Nói xong, Lưu Đại Ngân tiếp tục ăn đậu phộng, thảnh thơi nhìn cô Sáu kia tức giận mặt đỏ bừng.
Cô Sáu bị lời của Lưu Đại Ngân chọc tức c.h.ế.t khiếp. Bà ấy nói bậy gì vậy? Hai tên trộm là con trai hay cháu trai cái gì? Tám đời nhà cô ta đều là người trung thực, đừng phá hoại thanh danh nhà cô ta.
“Chị nói chuyện kiểu gì thế, con trai, cháu trai nhà chị mới là trộm.”
“Tôi cứ nói như vậy thì làm sao?” Lưu Đại Ngân hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/2428390/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.