"Em thấy ông cụ Cố quen mặt?" Quý Đạc chưa bao giờ nghe cô nói về chuyện này.
Lâm Kiều gật đầu, "Lần đầu tiên em gặp ở bệnh viện đã thấy hơi quen, nhưng mãi không nhớ ra nên không nói với anh."
Đúng là tính cách của cô, Quý Đạc chăm chú nhìn cô một cái, cũng không vội vàng hỏi.
Hai người vẫn còn đang trên xe trở về, Lâm Kiều cũng không vội nói, càng so sánh, cô càng thấy đúng là có nét giống.
Hai vợ chồng ai cũng giữ được bình tĩnh, mãi đến khi về đến nhà, đi vào phòng, Quý Đạc mới hỏi khẽ: "Giống ai?"
"Chị họ của Quách Yến, nhà bên cạnh em." Lâm Kiều không vòng vo, "Lông mày với mắt rất giống, đặc biệt là lông mày, cũng sắc sảo và nổi bật như của ông cụ Cố."
"Quách Yến mà anh họ đang quen đó hả?" Quý Đạc có trí nhớ rất tốt.
"Đúng là cô ấy." Lâm Kiều nói, "Bên nhà ngoại cô ấy có một cô con gái duy nhất tên là Nhạc Hoa, sống ở thị trấn. Hồi nhỏ Nhạc Hoa thường về làng chơi. Nhưng hai năm nay không gặp lại, vì chị ấy đã thi lại hai năm và đỗ đại học. Dân làng đều nói tổ tiên nhà bà Quách phát phúc lớn, hai người thật thà mà lại nuôi được một sinh viên đại học."
Thực ra, việc con gái có đôi lông mày sắc sảo như vậy cũng khá hiếm. Chỉ là nguyên chủ trước đây không tiếp xúc nhiều với người kia, sau khi xuyên không lại đến Yến Đô, vì thế cô mới không nhớ ra.
Hơn nữa, ông cụ Cố cùng với Thiếu Trân cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nu-phu-dang-thuong-nhan-nham-nam-chinh/460036/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.