Ba ngày sau, Sơn Trà trở lại nhà, trước lúc về, cô nói với Tạ Tri Viễn về chuyện bà Lưu cho cô chiếc máy may, Tạ Tri Viễn liền lập tức đi tìm người mượn cái xe bò, định đi cùng với Sơn Trà kéo cái máy về.
Triệu Xuân Hoa bởi vì ba mươi đồng tiền của hồi môn và hai mươi đồng tiền lễ hỏi mà tức giận đến nỗi hoàn toàn không muốn để ý tới Sơn Trà, sợ người trong thôn nói xấu cho nên mới trốn ở nhà không đi ra ngoài, trên thực tế lúc Sơn Trà trở về, bà ta hoàn toàn không đi ra khỏi cửa.
Sơn Trà dĩ nhiên cũng không thèm để ý, cô với Triệu Xuân Hoa cũng không có tình cảm mẹ con gì, Triệu Xuân Hoa không muốn thấy cô, cô cũng chẳng muốn ở lại nhà họ Tưởng lâu, cô trở về cũng không phải là vì thăm Triệu Xuân Hoa.
Hau người đi ngang qua sân, vừa bỏ đồ xuống xong thì lại đi rồi, chờ cô đi mất, Triệu Xuân Hoa mới lộc cộc mà từ trong phòng đi ra, muốn xem thử Sơn Trà mang cho Tưởng Vệ Quốc thứ gì tốt, không xem thì thôi, vừa xem thì thiếu chút nữa ngất xỉu luôn tại chỗ.
Chỉ thấy Sơn Trà không biết từ nơi nào tìm tới một cái hộp, bên ngoài nhìn sạch sẽ chỉnh chỉnh tề tề, mở ra bên trong lại là đồ ăn không biết từ chỗ nào tìm tới bẩn thỉu cứng như đá, vốn dĩ không thể ăn!
Bà ta tức giận đến nỗi lập tức quay đầu xách theo đồ vật muốn đi tìm Sơn Trà, ra cửa lại đúng lúc thấy Sơn Trà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-nu-phu-xinh-dep/1163508/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.