Cái miệng nhỏ nhắn của Giang Tuyết như cái loa, trực tiếp quở trách một trận, miệng nói không ngừng nghỉ.
Đừng nói Lương Xuân Hoa, bác sĩ và bệnh nhân đi ngang qua vây xem đều sợ ngây người.
Cái này thật sự là xấu hổ muốn chết.
Nhưng mà nói thật đúng là có đạo lý.
Ai nói sinh không ra con trai, thì nhất định là vấn đề của phụ nữ?
Nếu đã như vậy, con trai sao lại là huyết mạch của đàn ông chứ?
Nghịch lý.
Giang Niệm Tư cũng không ngờ chị cô lại thẳng thắn dứt khoát như vậy.
Cô nhìn thấy hai mắt tỏa sáng, cô cũng muốn mắng thô tục như vậy.
Thô tục đôi khi cũng không phải khuyết điểm, chẳng hạn như vừa rồi, cô cảm thấy đạo lý gì cũng không đanh thép bằng lời chị cô nói.
Nói thật sự quá tuyệt vời.
Giang Tuyết mắng đến sảng khoái, mặt già của Đinh Hồng Mai tái xanh, con nhỏ c.h.ế.t tiệt này, đang nói lời vô sỉ gì vậy.
Cùng tái xanh với bà ta, còn có Lương Xuân Hoa.
Chính xác mà nói, Lương Xuân Hoa đó là đỏ qua xanh, xanh sang đỏ, sắc mặt biến đổi không ngừng, đó gọi là một cảnh tượng đặc sắc.
Trương Thu kinh ngạc chưa bao giờ thấy mẹ chồng cô như vậy.
Cô hâm mộ nhìn Giang Niệm Tư và Giang Tuyết.
Cô cũng muốn nói cái gì đó.
Bây giờ sự tình ầm ĩ tới mức này này, bác sĩ Giang đều chủ động ra mặt giúp cô, cô làm sao còn có thể tiếp tục chịu đựng.
“Mẹ, hôm nay con sẽ không đi khám bác sĩ, con không có bệnh, thân thể Thường Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2598577/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.