“Niên Niệm, em có thể nói lại lần nữa được không?” Giọng nói hưng phấn của anh cũng không thể hiện hết được sự vui mừng trong lòng.
Giang Niệm Tư hừ một tiếng: “Cái gì em cũng không nói lại.”
“Em nói...” Thẩm Trình ôm cô xoay người lại, đè lên người cô, vẻ hưng phấn trong giọng nói của anh giống như là anh đã chinh phục được cả thế giới.
“Em nói anh chỉ có một người bạn trai, và anh là người duy nhất mà em từng thân thiết đến như thế.”
Thẩm Trình vui vẻ đến nỗi bây giờ anh có thể nâng cái bao nặng một trăm cân lên cũng được .
Suy nghĩ một chút, anh hỏi: “Vậy sao em có thể... ừm, hôn giỏi như vậy?”
Ồ, quả nhiên chính là vấn đề này.
Giang Niệm Tư bị niềm vui của anh lây nhiễm, nhếch mép cười: “Cái này gọi là thiên tài. Bác sĩ Giang thông minh hơn đội trưởng Thẩm, cho nên bác sĩ Giang đã học được điều đó trước đội trưởng Thẩm...”
“Thật vậy sao?” Thẩm Trình nhìn cô với ý cười sâu sắc trong mắt: “Tiến sĩ Giang, xin hãy cố gắng và luyện tập chăm chỉ cùng đội trưởng Thẩm của em, để đội trưởng Thẩm của em có thể tốt nghiệp càng sớm càng tốt.”
Dứt lời, hai bóng người lại xếp chồng lên nhau, vì cái gọi là mặt mũi đàn ông, anh lại quấn quít hôn cô thêm lần nữa, Giang Niệm Tư cảm thấy môi mình đã tê dại vì hôn.
Ngày hôm sau, khi Giang Niệm Tư đi làm, môi cô vẫn còn hơi sưng, nghĩ đến thủ phạm nào đó, Giang Niệm Tư tức giận đến ngứa cả răng.
Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2598584/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.