Giang Thành cũng nói: “Tư Tư, đây là lần đầu tiên thùng gạo trong nhà mình được đổ đầy như vậy đấy. Em nghĩ có lẽ sẽ không bị người khác ăn cắp chứ?”
Trong làng mọi người đều là những người hàng xóm thân thiết với nhau, nhưng xã hội bây giờ có nhiều người không đủ ăn, khó khăn lắm mới có được chút của cải, dù người khác không đến trộm nhưng họ cũng luôn lo lắng bị mất.
Giang Niệm Tư hiểu rằng những đồ đạc này đối với họ có giá trị lớn, nhưng cô không cảm thấy lo lắng của họ là điều buồn cười.
“Đậu Đậu thường xuyên ở nhà mà đúng không? Để cậu nhóc giữ mắt xem chừng là được.”
Nói xong, Giang Niệm Tư lấy ra bốn cái bát, trong mỗi bát đặt hai muỗng sữa lúa mạch rồi đổ nước sôi từ nồi vào để pha chế.
Ngửi thấy được mùi ngọt, ngay lập tức Giang Thành và Giang Đậu Đậu đến bên cạnh Giang Niệm Tư.
Giang Thành thấy Giang Niệm Tư pha nhiều như vậy, nhất thời có chút sốt ruột nói: “Tư Tư, em pha nhiều thế làm gì? Cho em và mẹ uống là được rồi, anh và thằng Đậu Đậu là con trai, đâu có cần uống nhiều thứ này đâu?”
Một gia đình mà ngay cả ăn no cũng khó khăn thì làm sao có thể kén chọn được?
Bình thường không có lấy một chút đồ ăn vặt, Giang Niệm Tư không tin rằng họ không thích ăn đồ ngọt.
“Đã pha xong rồi, không uống thì lãng phí.”
Giang Niệm Tư tự rót một bát, bảo Giang Thành rót hai bát đem ra nhà trên, cô định quay lại rót cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2598679/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.