Giang Niệm Tư thấy Lưu Vân Cường nhắc tới mẹ cô, sắc mặt hơi không thích hợp, lại nghĩ đến mẹ cô nhắc tới Lưu Vân Cường, cũng là vẻ mặt như vậy, lo lắng dần dần nổi lên trong lòng.
Cô không ngại mẹ kết hôn lần hai, nhưng cô để ý mẹ tìm Lưu Vân Cường loại người này làm đối tượng nhị hôn.
Rốt cuộc chênh lệch quá lớn.
Hai người này vô luận học thức, hiểu biết, thân gia, với thái độ sinh hoạt với điều kiện bản thân, đều là hoàn toàn không xứng đôi.
Thân phận của hai người như vậy, kỳ thật bề ngoài lại là thứ không đáng giá nhắc tới nhất.
Ở trong mắt cô, mẹ là tốt nhất.
Nhưng khách quan đánh giá, điều kiện Lưu Vân Cường tốt như vậy, độc thân đến bây giờ, nếu không phải là người theo độc thân chủ nghĩa, đó chính là loại hình bắt bẻ cực đoan.
Với một nửa kia có yêu cầu phù hợp gần như hoàn mỹ.
Loại người như anh ta này, nếu là làm đối tượng, là có thể bởi vì lý niệm không hợp mà lựa chọn tách ra.
Mẹ cô không giống vậy, mẹ cô là loại hình một khi thổ lộ tình cảm này, sẽ khăng khăng một mực.
Vì thế ánh mắt Giang Niệm Tư nhìn Lưu Vân Cường, cực kỳ giống nhìn lão lưu manh.
Cô rất muốn bảo anh ta cách mẹ cô xa một chút, nhưng là Giang Niệm Tư cảm thấy, mình không có tư cách nhúng tay vào cuộc sống tình cảm của mẹ.
“Anh, cảm thấy mẹ tôi như thế nào?” Giang Niệm Tư nhịn không được hỏi ra.
Lưu Vân Cường không phát hiện Giang Niệm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-quan-nhan-mat-lanh-bi-my-nhan-om-yeu-lam-kho/2689693/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.