Hoa Dạng im lặng rơi lệ, dáng vẻ như bị thương tâm cực độ, ai nhìn vào cũng cảm thấy rất đáng thương: ”Mẹ, có phải mẹ ghét bỏ con chỉ là con gái? Vì không thích con cho nên mới như vậy?”Trương Tuệ đúng là rất mong ngóng có một đứa con trai, nhưng Hoa Dạng cũng là đứa con mà bà dứt ruột đẻ ra cơ mà: ”Không phải đâu, con là con gái cưng của mẹ, sao mẹ có thể không thích con được?”Hoa Dạng vừa nghe thì nước mắt tuôn như mưa, khóc còn nhiều hơn trước đó: “Mẹ lừa con, nếu thích một người thì sẽ không luyến tiếc cho tiền người đó, nhưng mẹ lại tiếc khi phải cho con mười đồng đấy thây.
”Trương Tuệ đau lòng không thôi, vội ôm con gái vào ngực dỗ dành: ”Đương nhiên không phải…”Hoa Dạng sụt sùi cái mũi khóc thút thít, hai mắt và mặt cũng hồng hồng, nhìn qua trông có vẻ cực kì tội nghiệp.
“Mẹ, mẹ đừng tiếc khi cho con mười đồng, sau này con sẽ kiếm lại cả vốn lẫn lời, mỗi ngày đều mua đồ ăn ngon và quần áo đẹp cho mẹ.
Con sẽ xây cho mẹ một căn nhà lầu nữa, bởi vì con rất yêu mẹ, hi vọng mẹ sẽ hiểu cho con.
”Đây là lần đầu tiên Trương Tuệ nghe con gái nói yêu mình, lòng của bà nhanh chóng mềm nhũn, cảm thấy vừa mừng vừa xúc động: ”Mẹ cũng rất yêu con, Tiểu Dạng của mẹ là nhất.
”Ánh mắt của Hoa Dạng chợt loé lên: “Hu hu, mẹ chỉ nói thế để gạt con thôi, nếu đúng như vậy thì mẹ cho con mười đồng đi, có vậy con mới tin.
”“Được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-ta-dua-vao-my-thuc-de-lam-giau/2068158/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.