Cũng may Đặng Lan sợ gặp phiền phức, đem xẻng sắt vứt đi.Ô Tiểu Mai im hơi lặng tiếng đem xẻng sắt, còn có xung quanh đồ vật có khả năng đả thương người toàn bộ cất giữ.Ô Tiểu Mai thật sự không biết Tiền Nguyệt Hoa làm thư ký thái thái nhiều năm như vậy nhưng sức chiến đấu còn rất mạnh.
Mà cùng đúng, trước kia bà một mình nuôi bốn đứa con sao có thể không lợi hại.Khương Ninh nhìn miệng vết thương trên người Đại Hoàng, phát hiện hơi thở của nó hiện tại thật mỏng manh.Nhưng nó vẫn nhìn Khương Ninh.Trong mắt hình như có nước mắt.Khương Ninh yết hầu đè nén cực kỳ khó chịu.Đại Hoàng, đều là ta hại ngươi, thực xin lỗi! Thực xin lỗi…… Ta sẽ không bỏ qua cho bà ta.Nàng nhẹ nhàng mà vỗ về đầu nó.Đại Hoàng rầm rì rên rỉ, giống như có chút thống khổ.Nàng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì.Chạy về phòng, lấy ra một gói thuốc nhỏ.Đó là bột thuốc đau đầu.Nàng lập tức xé ra đắp lên miệng vết thương của nó, đồng thời gắt gao ấn miệng vết thương, muốn cầm máu giúp nó.Có lẽ do cảm xúc của nàng quá mức kích động, sức lực không đủ, cho nên căn bản không cầm được máu.Bỗng nhiên có người lại đây.Người tới đẩy tay nàng ra, lấy mảnh vải đen thật dài đem Đại Hoàng bao lại, sau đó bàn tay lớn áp vào miệng vết thương của Đại Hoàng, âm thanh trầm thấp nói: “Nhanh, đem bột thuốc này đổ một ít vào miệng nó đi.”Khương Ninh nhìn Cố Thiêm Hành tay chân lanh lẹ, sửng sốt một chút, phút chốc phản ứng lại đây, lập tức lấy bột thuốc đau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-tai-gia-ma-om-me-chong-cho-ta-10-ty/18146/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.