Nhìn trạng thái điên khùng hiện tại của Lý Tiểu Nguyệt, cô thấy cô ta có khả thể sẽ đi theo con đường cũ đời trước.Khương Ninh một chữ cũng không muốn nói với cô ta, đẩy cửa bước ra ngoài.
Kết quả thấy Cố Thiêm Hành đang đứng trong sân, anh nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, giống như vẫn luôn đứng đó đợi cô.Cô nhìn anh, khóe miệng nhếch lên nhẹ nhàng cười.
Trong sân có ánh nắng nhẹ chiếu vào người cô như được mạ một tầng ánh sáng,.Khương Ninh nhìn Lý Tiểu Nguyệt trong phòng, bỗng nhiên đùa Cố Thiêm Hành, "Bên trong có người đẹp chờ anh đó, anh không vào xem à?""Người đẹp đang đứng ở trước mặt anh đây.""Ồ, thật không nhìn ra miệng anh cũng có thể nói ngọt ngào như vậy."Cố Thiêm Hành ngại ngùng không nói thêm, Khương Ninh chủ động nắm tay anh đi ra ngoài.Bác Liễu vừa thấy hai người đi ra thì co đầu sợ hãi, nhỏ giọng nói, "Tiểu Thiêm à, cháu đừng trách bác nhé."Cố Thiêm Hành quét mắt nhìn bà ta một cái không trả lời.
Anh lúc không nói chuyện rất dọa người.Khương Ninh nhìn bác Liễu trên mặt sợ hãi, tò mò hỏi, "Anh không phải từ biểu tình của bác Liễu mà nhìn ra manh mối chứ?""Bà ấy cũng không muốn làm chuyện này.""Vì sao?"Đầu óc anh thật thông minh, quan sát tỉ mỉ, "Vì bà ấy sợ súng của anh.""Súng? Anh thật sự có súng à?""Đúng vậy, anh dùng để săn lợn rừng, bên trong có bỏ chút hỏa dược, không phải của bộ đội."Khương Ninh giơ ngón tay cái lên, bỗng nhiên rầu rĩ nói, "Lý Tiểu Nguyệt trẻ tuổi, xinh đẹp, vóc dáng cũng rất tốt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-tai-gia-ma-om-me-chong-cho-ta-10-ty/18178/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.