Kiều Cẩm Nghệ vuốt tóc con bé, nhẹ nhàng nói:
"Mẹ không giận con đâu, người khác nói gì mẹ không quan tâm, mẹ chỉ muốn con được vui vẻ thôi."
"Con nhìn xem, tay mẹ tuy bị run nhưng vẫn có thể thêu ra những bông hoa rất đẹp mà, đúng không? Nên chỉ cần con mạnh mẽ, tự tin vào bản thân mình thì không cần phải sợ ai nói gì cả."
"Chú Hứa cũng rất quý Tiểu Hoa, chú ấy sẽ không trách con đâu, đừng suy nghĩ nhiều nữa, được không? Hết Tết này, mẹ sẽ tìm cho con một trường mẫu giáo khác, không đi học là không được đâu đấy."
Giọng nói ấm áp và hương thơm dịu nhẹ trên người cô dần xoa dịu những bất an trong lòng Tiểu Hoa.
"Mẹ ơi, mẹ tốt với con quá."
Tiểu Hoa nói rồi ngồi dậy hôn lên má cô.
Kiều Cẩm Nghệ mỉm cười, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn.
Cô khẽ vỗ về con bé, Tiểu Hoa dần chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau.
Kiều Cẩm Nghệ vừa ăn xong bữa sáng thì máy nhắn tin rung lên.
Chiếc máy cũ đã bị hỏng nên cô vừa mua một cái mới.
Cô lấy máy ra, thấy dòng tin nhắn:
"Có mẫu mới rồi, chị rảnh thì qua xưởng may nhé?"
Kiều Cẩm Nghệ biết ngay là của Hứa Minh Triết.
Vừa hay cô cũng có một vài ý tưởng mới nên đã nhắn tin lại:
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Tôi rảnh, qua ngay đây."
Cô cất máy nhắn tin, dặn dò bố mẹ trông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-trong-sinh-chua-lanh/2742207/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.