Chương 8: Anh trai Cố Thanh Xuyên lê bước trở về nhà với thân thể mệt mỏi. Hôm nay thu hoạch khá tốt, ba con gà rừng, hai con thỏ béo múp. Trong nhà không thể nấu đám sản vật núi rừng này được, chỉ cần có mùi thịt bay ra, bà Đổng Hoa bên cạnh sẽ lập tức chạy qua tìm bằng chứng, nghĩ đủ cách để tố cáo anh. Ngày mai mang ra chợ đen có thể đổi được mấy chục cân lương thực. Nếu may mắn còn có thể đổi được nửa cân phiếu thịt, cho em gái bớt thèm. Thời buổi này, nhà nào cũng không đủ phiếu thịt, nếu không thì mấy món sản vật rừng của anh đâu có quý đến vậy. “Anh ơi, anh về rồi!” Cố Đình Hương bưng một bát sứ men lam, miệng đầy dầu mỡ, chạy đến nắm lấy tay anh: “Mau đến ăn cơm đi!” “Ăn cơm?” – Cố Thanh Xuyên nhéo nhéo má em gái, gầy đến nỗi toàn xương: “Trưa nay em nấu cơm à? Mùi thơm thế, bà nội tỉnh chưa?” Tối qua bà cụ bị cảm lạnh, ho suốt cả đêm. Cố Thanh Xuyên định bán hết mấy món đặc sản rừng rồi quay lại mua ít thuốc ho cho bà. Thân thể bà cụ yếu, lại không có tiền khám bệnh, hết năm này đến năm khác kéo dài, đến nay mắt cũng gần như mù hẳn. Cố Đình Hương vẫn không hiểu vì sao một năm trước, anh trai lại khiến chị Khương Từ tức giận đến mức bỏ đi, rồi còn không cho chị ấy đến nhà nữa. Cô bé vẫn nhớ, anh trai từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/2741179/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.