Tối qua không thấy lão Tứ về nhà, tim Mai Bảo Anh bỗng rúng động. Lời Khương Từ vừa nói có ý gì? Muốn trả thù lão Tứ sao? Dựa vào đâu? Dựa vào việc cô ta chỉ là cháu ngoại của một cán bộ nghỉ hưu ở xưởng cơ khí?
Con nhóc này đúng là chẳng biết gì về quyền lực. Mười ông cụ Khương cộng lại cũng chẳng động nổi một cọng lông của con trai bà ta!
Bỗng nhiên bà ta lạnh toát người. Nếu Lâm Uyển gả cho Thôi Bình Châu, cô ta có thể nhờ thằng hai ra tay với con trai mình. Theo như bà ta biết, cái tên “thằng què” đó đúng là có bản lĩnh…
Người giúp việc mở cửa, Mai Bảo Anh lập tức xông lên lầu tìm con trai. Trong phòng ngủ tầng hai không thấy cục cưng đâu, bà ta liền xông vào phòng ngủ của con trai thứ ba. Hai vợ chồng mới vừa chui vào chăn, bị bà xông vào thì vội vàng tách ra.
Thôi Cửu vừa mặc áo vừa nói: “Mẹ, lần sau mẹ vào phòng thì gõ cửa trước được không?”
“Con ra ngoài đi, mẹ có chuyện muốn nói với vợ con.” Mai Bảo Anh lòng như lửa đốt, có vài chuyện bà ta chỉ nói với con dâu thứ ba, còn thằng con thứ ba vô dụng không có chí tiến thủ này thì chẳng biết gì cả.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Tối qua con trực ca đêm.” Thôi lão Tam còn muốn ngủ thêm, nhưng bị mẹ đuổi: “Con ra ngoài ở mấy hôm đi.”
Thôi lão Tam mặt mày u ám. Mẹ anh lúc nào cũng thiên vị lão Tứ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-trong-sinh-lam-co-vo-nho/2741190/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.