Vu Văn Hải hoảng loạn trở về tìm Vu Lục Lộ đi hái đào thì được cha mẹ cho biết Vu Lục Lộ đã đến bờ sông giặt đồ.
Sau khi tìm được Vu Lục Lộ, Vu Văn Hải kéo tay Vu Lục Lộ, bảo cô đến nhà Tần Trình hái đào.
Trong mắt Vu Lục Lộ đầy mơ hồ: “Em và Tần Trình chơi chung hồi nào vậy.
”Có rất nhiều lần bản thân tới bờ sông giặt đồ đều thoáng nhìn thấy Tần Trình lặng lẽ đứng ở xa nhìn cô.
Có lẽ Tần Trình tưởng rằng cô không phát hiện, số lần cũng nhiều hơn, Vu Lục Lộ muốn đi hỏi Tần Trình xem có phải anh có chuyện muốn nói với mình không, chỉ là không ngờ Tần Trình đi mất.
Trước kia người này hoành hành ngang ngược trong thôn, nhưng hôm nay lại học giỏi, người cũng hiền lành, rồi lại bảo em trai cô đến vườn trái cây nhà anh hái đào.
Vu Lục Lộ không muốn chiếm lợi từ người khác, huống chi trong nhà còn có rất nhiều việc phải làm.
Cô đang muốn từ chối, thấy bộ dạng Vu Văn Hải gấp gáp như vậy thì cô nảy ra ý đồ: “Em giúp chị giặt sạch số đồ này, chị sẽ giúp em đi hái đào.
”Vu Văn Hải rất dễ nói chuyện, cậu cầm quần áo trong cái thau gỗ lên, dùng ván giặt đồ, múc một thau nước từ bờ sông lên rồi vò.
Sức Vu Văn Hải lớn, quần áo sắp bị cậu vò nát.
Vu Lục Lộ đau lòng mấy món quần áo của mình nên bảo Vu Văn Hải đừng giặt nữa: “Được rồi, chị giúp em đi hái đào, đồ thì tự chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-van-nguyen-ho-cuoi-co-vo-yeu-kieu/359234/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.