Diệp Ninh tán thành với cách nói của Trịnh Thư Vân, lần này phải xem xem rốt cuộc Lý Kiến Hoa có còn bảo vệ Vương Hinh Tuyết nữa hay không.
“Chủ nhiệm, tôi thật sự không biết tại sao thứ này lại biến thành thuốc bột làm tổn thương cổ họng, lúc tôi uống thì nó là thuốc ngủ!”
TBC
Lúc này, trong phòng Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa và Trương Quốc Trụ đều có mặt đầy đủ.
Bọn họ đã xác định được thứ bên trong gói thuốc, nhưng mà Vương Hinh Tuyết lại cứ kiên quyết nói rằng cô ta không biết gì.
Tôn Manh Manh vô cùng tức giận trừng mắt nhìn cô ta, không ngờ đã đến nước này rồi mà cô ta còn không chịu thừa nhận nữa.
“Vương Hinh Tuyết, cô coi chúng tôi là kẻ ngốc hết sao?” Hà Khôn thật sự nổi giận.
Cô ta làm ra chuyện lớn thế này, không chỉ hãm hại đồng nghiệp mà suýt chút nữa còn ảnh hưởng đến buổi biểu diễn ngày hôm nay, hành vi vô cùng ác liệt.
Vương Hinh Tuyết đột nhiên run lên, cảm xúc kích động, khóc lóc kể lể: “Tôi không dám! Chủ nhiệm, đội trưởng, các anh suy nghĩ lại xem, nếu tôi thật sự hãm hại Tôn Manh Manh thì tại sao sau khi thành công rồi, tôi còn giữ lại gói thuốc bột này chứ? Tôi vứt đi đâu không được, vì sao phải giữ lại làm điểm yếu cho mình chứ?”
Câu hỏi của cô ta làm bầu không khí trong phòng còn thêm nặng nề.
“Rõ ràng là Tôn Manh Manh cố ý muốn vu oan cho tôi, cổ họng của cô ta có vấn đề, lại đi vào phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/2220605/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.