Trong vòng phòng chỉ còn lại hai người, yên lặng đến mức toàn thân Diệp Ninh đều mất tự nhiên.
Nhưng mà Mục Văn Hạo lại nhanh chóng mở miệng: “Hôm nay Mộng Kiều Nhụy lên sân khấu, chỉ sợ tất cả mọi người ở bên ngoài đều coi cô ta là cô. Nếu cô cảm thấy khó chịu thì tôi có thể nghĩ cách...”
“Không cần, chỉ cần anh nhắc nhở cô ta đừng dùng thân phận Diệp Tử quá rêu rao ở bên ngoài là được.”
Diệp Ninh không đợi Mục Văn Hạo nói xong đã bày tỏ thái độ.
Dựa theo tình hình hiện tại thì có Mộng Kiều Nhụy ở ngoài thật sự sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức cho cô.
Hơn nữa cô cũng có tính toán cho riêng mình, chờ đến khi Mộng Kiều Nhụy hoàn toàn có thể thay thế được cô, cho dù Mục Văn Hạo không muốn cô đi thì cũng không còn cách nào.
Mục Văn Hạo có chút kinh ngạc khi thấy cô thay đổi ý kiến.
Nhưng mà nếu cô không phản đối thì anh ta cũng không cần lãng phí đầu óc suy nghĩ về vấn đề này nữa.
Khoảng mười phút sau vệ sĩ quay về, xác định cửa sau đã không còn người của đoàn văn công.
Diệp Ninh không ở lại thêm, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Mục Văn Hạo không giữ cô lại nữa, đích thân đưa cô ra xe, hơn nữa còn dặn dò tài xế.
Chờ đến khi xe khởi động biến mất khỏi tầm mắt của anh ta rồi, vẻ bình tĩnh trên mặt anh ta mới bị sự âm u thay thế.
“Cô ta ở đâu??”
Vệ sĩ lập tức trả lời: “Ở trong phòng tối.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/2222441/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.