Dù sao Lưu Đại Quốc cũng là một thương nhân, giỏi tính toán nhất, cho nhà Lục Chiêu Đệ hai nghìn tệ, cho cô ta mặt mũi lớn như thế, lúc không có ai, dĩ nhiên phải lấy chút lợi ích. Mặc kệ cô ta đang mang thai, tối đó còn làm một hiệp. Lục Chiêu Đệ ăn cơm chùa quét lá đa, cũng chỉ có thể ấm ức đồng ý. Ngày hôm sau, Lưu Đại Quốc hài lòng ôm Lục Chiêu Đệ nói: “Cô gái rất xinh đẹp kia là gì của em?” Hôm qua anh ta đã chú ý tới rồi. Trông có vài phần giống với Lục Chiêu Đệ, nhưng lại xinh đẹp hơn Lục Chiêu Đệ, hơn nữa trên người cô mang theo ánh sáng tự tin, loại khí chất này, cho dù ở tỉnh thành cũng rất hiếm thấy. Lục Chiêu Đệ hừ một tiếng: “Đó là em họ của em, người ta chỉ thích người đẹp trai!” Một câu nói dập tắt phân nửa lửa trong lòng Lưu Đại Quốc. Lưu Đại Quốc giả bộ không quan tâm cười ha ha, sau đó cũng không tìm hiểu nữa. Anh ta nói: “Em ở đây dưỡng thai cho tốt, tiền mỗi tháng anh sẽ nhờ người ở bưu điện gửi tới cho em, em cố gắng nuôi con, có chuyện gì gấp thì gọi điện thoại cho anh.” Dù sao thì hai người đã kết hôn, anh ta cũng không có gì có thể lo lắng. Lục Chiêu Đệ làm nũng nói: “Anh không được làm bừa ở bên ngoài.” Lưu Đại Quốc đáp: “Có em rồi anh còn làm gì chứ?” Nói xong lại hôn vài cái: “Đợi anh nhớ em, anh sẽ quay lại.” Loại chuyện này khiến lục Chiêu Đệ có hơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-ga-cho-nam-phu-lanh-lung/2735709/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.