Mẹ của Tần Ngạo cảm thấy may mắn đã thoát nạn, “Tần Ngạo, sao lại là con?”
Tần Ngạo không hiểu chuyện gì, “Có chuyện gì sao, con không thể đến sao?”
Lúc này, Tần Viêm tiến lên giải thích: “Cháu và Tần Ngạo đến đây để bàn chuyện.”
Tần Viêm? Trái tim Kha Tú đập nhanh, chị ta không ngờ rằng chân của Tần Viêm có thể khỏi được. Khi anh bị tàn tật, chị ta đã nghĩ đến việc giúp Tần Viêm giữ lại dòng dõi để được một tứ hợp viện, đủ để lấy lòng đằng ngoại, nhưng vì có cô bảo mẫu nhỏ, chị ta không có cơ hội.
Sau khi chân của Tần Viêm khỏi, càng không thể nào, chị ta lớn hơn Tần Viêm gần mười tuổi cơ mà.
Không hiểu sao, chị ta bị ám ảnh, đột nhiên hỏi Liên Kim Ngân: “Tiểu Ngân, con vừa rồi nói nhầm đúng không, người đã làm động chạm vào con là Tần Viêm phải không?”
Trái tim của Tần Ngạo lạnh như băng, đây là người nhà đằng ngoại mà mẹ mình bảo vệ, khi xấu xa không còn giống người.
Tần Ngạo tỏ vẻ nghi ngờ hỏi: “Mẹ, mọi người đang nói về chuyện gì vậy?”
Kha Mộc Tụ không còn m.ó.c t.i.m móc gan với đằng ngoại như trước, huống hồ con trai bà ta cũng ở đây, mà lúc này rõ ràng Kha Tú muốn hại Tần Viêm.
Con trai và chồng của bà ta không cắt đứt quan hệ với nhà chú hai, nếu bà ta giúp đằng ngoại ngụy tạo chứng cứ, có lẽ con trai và chồng bà ta sẽ không nhận bà ta nữa.
Hơn nữa, nếu nói rằng Tần Viêm động chạm đến con bé,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/2425490/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.