Chú nhìn sáu bình hoa quả được đặt trên mặt bàn, trong bình chứa hàm trai làm từ trong nhà, chú Trương nói: "Kỳ Kỳ và A Khiêm hiện tại có thể ở trong căn nhà tốt như vậy, còn mua cho chúng ta quần áo tốt như vậy, thoạt nhìn cái gì cũng không thiếu, mang đến những thứ này, có lẽ không tốt lắm đâu?"
Dì nhìn lão đầu tử, tiểu cô nương đã nói không cho phép mang theo thịt cá ướp muối, hai vợ chồng già tiền mang theo một ít cải bắp và bông cải xanh muối, hiện tại nhìn những thứ này xem?
Thực sự quá keo kiệt, đì nói: “Vậy thì không nên lấy nó ra, chờ đợi để đi ra ngoài nhìn xung quanh một chút, tìm một chỗ nào đó để ném."
Phàn Kỳ muốn đi theo vào xem chú dì mặc đồ có vừa hay không, ở khe cửa nghe thấy hai vợ chồng già nói như vậy, liền trông thấy cái bình trên bàn.
Cô nở nụ cười nhẹ nhàng, đứng ở ngoài cửa hỏi: "Chú dì thế nào rồi?"
Cô đứng đợi một lúc, lại hỏi tiếp: "Chú dì thấy quần áo thế nào?"
Chú mặc chiếc áo thun lo lắng đi ra: “Dì con nói chú giống con lợn lông đen trong chuồng, mặc gì cũng không đẹp”.
Ngũ quan của người nhà họ Trương đều rất đẹp nhưng tại dễ béo, chú cô vẫn luôn làm ruộng ngoài đồng nên vừa đen vừa béo, lại mang theo phẩm chất chất phác của một người nông dân.
Phật cần áo cà sa, ăn mặc đẹp một chút lúc nào cũng sẽ tốt hơn, Phần Kỳ quay đầu sang hỏi Trương Nguyệt Cầm: "Mẹ, chú mặc bộ này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/929859/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.