Phàn Kỳ lên lầu trở về phòng thu dọn túi xách chuẩn bị đi đi làm, chuông điện thoại vang lên, cô đi nhận điện thoại, trong điện thoại, Trần Chí Khiêm hỏi: “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Theo thời gian trôi qua, theo tình cảm càng lúc càng sâu đậm.
Phàn Kỳ càng ngày càng hiểu rõ anh, cô nói: "Nhớ anh cho nên không ngủ được!"
Quả nhiên nghe thấy tiếng nói vui vẻ của anh: “Ngoan, xế chiều ngày mai anh sẽ trở lại.”
Nhớ tới đến tin tức trên báo hôm nay, Phàn Kỳ hỏi: "Anh có biết chữ nam trong chữ nam nữ có ý nghĩa gì không? Mấy loại báo lá cải này thật đáng ghét, bọn họ nói em như này nè! Có buồn nôn hay không?”
“Em cho rằng cái chữ này là có ý gì?” Người bên đầu điện thoại kia hỏi.
“Chẳng lẽ không phải hèn mọn, vô sỉ, bỉ ổi sao?”
“Thật nau, là có ý gì?“ Nghe tiếng nói của anh, Phàn Kỳ nói: “Đáng ghét!”
"Đồ ngốc, mấy chữ này đọc là nau baau baau! Nghĩa là rất tức giận, em cho rằng là gì?" Trần Chí Khiêm ở đầu điện thoại bên kia bật cười.
Nghe tiếng cười của anh, Phàn Kỳ còn có thể tượng tượng ra răng hàm của anh, cô thật mất mặt mà! Muốn căn người mà không căn được, nũng nịu tên tiếng: “Ông...”
Một chữ sau còn chưa nói ra, quả nhiên người nào đó đã dừng tiếng cười, chờ cô, đợi không được hỏi: “Cái gì?”
Phàn Kỳ nói: “Không có gì.” Biết ngay là anh sẽ trúng chiêu, ở trên giường một mực dỗ cô gọi “ông xã”.
“Bà xã.” Trần Chí Khiêm dứt khoát gọi trước.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/929914/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.