Phàn Kỳ vào nhà vệ sinh rửa mặt, Trần Chí Khiêm nấu nước trong nồi, rửa sạch bát anh để trong bồn nước đêm qua. Nghe tiếng điện thoại reo, anh xoa bàn tay ướt ở trên tạp đề, cầm lấy điện thoại, nghe giọng của Phùng Học Minh ở đầu điện thoại bên kia: "Phàn Kỳ, Lưu Nhã Triết nói với tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy là. . . '
"Tôi là Trần Chí Khiêm . "
"Phiền anh đưa điện thoại cho Phàn Kỳ giúp tôi. "
"Phùng Học Minh, Lưu Nhã Triết giúp Phàn Kỳ, cho nên tôi mời ông cụ Viên ra mặt mời Nhạc Mị quay quảng cáo giúp anh, coi như là còn một chút nhân tình. Anh lại cứ năm lần bảy lượt dây dưa vợ tôi, sự tha thứ của tôi cũng có giới hạn. " Trần Chí Khiêm nói rõ.
"Nhạc Mị là anh giới thiệu sao?" Phùng Học Minh hỏi.
"Nếu không thì sao? Anh cho rằng Trương Kính thật sự có năng lực này hay sao?"
Phùng Học Minh thở ra một hơi:
"Trần Chí Khiêm, anh hẳn là biết tôi không chỉ muốn chụp một cảnh quảng cáo đơn giản như vậy chứ? Nhạc Mị rất có lực kêu gọi, quả thật là người tôi có cầu cũng không được nữa. Nhưng mà quảng cáo này của tôi còn phải cho ông ngoại xem, chỉ có Phàn Kỳ mới có thể đạt được hiệu quả này. Anh không biết à? Anh để Phàn Kỳ quay quảng cáo cho tôi, ngay cả mục tiêu cuối cùng của chúng ta không giống nhau thì ít nhất mục đích trước mặt cũng không khác lắm. "
Trần Chí Khiêm cười một tiếng: "Phùng Học Minh, loại chuyện này rất khó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/930089/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.