Hương hỏa của miếu Hoàng Đại Tiên hưng thịnh, tất cả đều bởi vì hữu cầu tất ứng, Lưu Tương Niên quỳ gối trên bồ đoàn niệm nguyện vọng của mình, thành kính muốn nhờ: “Cốt nhục đoàn tụ, dù cho vợ chồng đã không thể gặp lại nhưng cũng mong được chôn cất cùng nhau. ”
Bên cạnh miếu có một hàn lang, ở đây có chỗ đoán mệnh xem bói, Lưu Tương Niên đứng trong chốc lát, nhìn qua có chút do dự, trợ lý
riêng hỏi ông cụ: “Ông chủ, có muốn đi xem một quẻ không? Nghe nói rất linh nghiệm. ”
Lưu Tương Niên vừa sợ không linh nghiệm, không thể để khiến lời cầu của mình trở thành sự thật, lại sợ quá linh nghiệm, rút ra một quẻ xấu, trái ngược với nguyện vọng trong lòng mình, ông cụ thở ra một hơi: “Đi thôi!”
Lúc đi đường về, vốn phải đi trên đường hầm, ông cụ bảo tài xế vòng qua chỗ cháu trai mình, khi xe đến chỗ cần đến thì đã là giờ cao điểm buổi sáng, xe di chuyển rất chậm, tài xế hỏi ông cụ: “Ông chủ, có muốn dừng xe không?”
Ông cụ ngước nhìn tòa nhà kia, lít nha lít nhít, tất cả đều là cửa sổ, nhà nào cũng chỉ có một không gian nho nhỏ như vậy, cháu trai ruột của ông cụ cũng ở đó.
Ông cụ nói: “Không cần!”
Xe đi về phía trước, Lưu Tương Niên nhìn qua cửa sổ xe thấy cháu trai cùng Phàn Kỳ đi sóng vai, không biết Phàn Kỳ nói cái gì mà cháu trai cười rất vui vẻ.
Hình ảnh mình cùng Uyển Âm còn đang ở trong thời điểm yêu đương cuồng nhiệt như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/930282/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.