Liêu Nhã Triết đi vào văn phòng riêng của anh và tròng lên áo Gile hồng, cười: “Cổ phiếu nào?”
“Là cổ phiếu mà A Hào chép sai mã, tôi cảm thấy có hơi buồn cười. ”
Liêu Nhã Triết đi ra: “Cô đừng nói với tôi, đây là trực giác của phụ nữ đó. ”
“Không, đây là logic của phụ nữ. ” Phàn Kỳ nói với anh ta.
“Tiên cổ, logic?”
Hai người xuống lầu đi vào đại sảnh, ở Diệu Hoa, vị trí của Liêu Nhã Triết là chỗ VIP ở hàng ghế đầu, bên cạnh anh ta còn có chiếc máy tính để không, Phàn Kỳ ngồi xuống, mở máy tính, Liêu Nhã Triết tra xét một chút cổ phiếu này rồi hỏi: “Cô biết vì sao nó gọi là tiên cổ không?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Giá cổ phiếu thấp hơn một hào, rất có thể là cổ phiếu nghìn tuổi. Cái gọi là cổ phiếu nghìn tuổi chính là dùng để lừa tiền của những nhà đầu tư nhỏ…” Phàn Kỳ giải thích một chút hiểu biết về tiên cổ của mình.
Liêu Nhã Triết phát hiện những gì cô nói đúng: “Tự cô đến xem, cổ phiếu này có cái giá trị gì?”
Phàn Kỳ đánh lệnh xuất hiện thông tin giao dịch hôm nay: “Anh lại đây xem, đây có phải đơn đặt hàng lớn hay không, đơn nhỏ đang ăn vào, lúc bắt đầu phiên giao dịch thì đã giảm, vừa mới có một đoạn tăng, chờ khi kết thúc đoán chừng sẽ nhanh chóng giảm. Theo cái nhìn của riêng tôi, đây là kìm hãm và hút tiền, vì sao một tiên cổ sẽ có tài chính lớn coi trọng?”
Nghe đến đó anh ta quay đầu: “A Cương, đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/930375/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.