Có sư huynh trở về, Hoàng Chí Lỗi tự tin hơn hẳn. Lúc trước, sau khi cô em khóa dưới nói là bệnh nhân của chủ nhiệm Lữ, anh ta không dám nhúng tay vào chuyện này. Ngành y tế dù sao cũng rất coi trọng cấp bậc.
Tạ Uyển Oánh đi theo sau hai sư huynh, cũng cảm thấy bầu không khí lúc này khác hẳn so với vừa nãy. Các sinh viên y khoa khác, những người ban đầu cười nhạo cô, không nói gì với cô nữa.
Những người này tự động tránh đường cho ba người họ.
Y tá trực ở phòng thay băng thấy Tào Dũng cũng rất kích động, gọi to: “Bác sĩ Tào!”
Chủ nhiệm Lữ vừa khâu vết thương cho bệnh nhân xong, lông mày lập tức nhíu chặt.
Còn bác sĩ Vương đang phụ việc bên cạnh, khi quay lại nhìn thấy Tào Dũng xuất hiện, mắt trợn tròn: “Chuyện khi nào vậy?”
Có thể thấy, hai người này cũng rất bất ngờ trước sự xuất hiện của Tào Dũng lúc này, trước đó hoàn toàn không nghe nói gì.
“Chào anh, chủ nhiệm Lữ.” Tào Dũng đút hai tay vào túi áo blouse trắng, mỉm cười chào đồng nghiệp cùng khoa.
“Cậu về rồi à?” Chủ nhiệm Lữ nheo mắt nhìn anh, nói: “Khi nào về? Chủ nhiệm Trần không nói gì về việc cậu về hôm nay, sao lại thế này?”
“Vé máy bay về nước ăn Tết khá khó đặt, nên không thể báo chính xác cho khoa.” Lời nói này của Tào Dũng coi như là giải thích.
“Vị này là…” Con trai nữ bệnh nhân là người đầu tiên phát hiện ra bảng tên bác sĩ của Tào Dũng khác thường, sao lại có vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/2910229/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.