🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tạ Uyển Oánh ngậm miệng lại, trong lòng biết mình tương đối vụng về, không biết nịnh nọt lãnh đạo nên tốt nhất ít nói nhiều nghe.
“Đừng đứng đó, à đúng rồi, cô nói cô còn việc gấp... vậy, bác sĩ Giang, anh dẫn cô ấy đến phòng bệnh thăm người bệnh trước đi. Chút nữa chúng tôi sẽ qua sau.” Trưởng khoa Trịnh chỉ thị.
“Vâng.” Nhận được mệnh lệnh của lãnh đạo, bác sĩ Giang dẫn Tạ Uyển Oánh đến phòng bệnh.
Nhân viên trong khoa nằm viện đương nhiên được ở giường bệnh tốt nhất, người bệnh được sắp xếp ở trong phòng bệnh đơn duy nhất.
Đến cửa phòng bệnh, đẩy cửa bước vào.
Y tá Lý Xảo Văn đang ngồi ở một góc đầu giường, lau nước mắt, thở dài một hơi, rồi lại sắp xếp đồ đạc trên tủ đầu giường.
“Hai người cứ nói chuyện đi.” Bác sĩ Giang để cho phụ nữ tâm sự với nhau, lui ra ngoài đóng cửa lại.

 

“Chị, chị thấy trong người thế nào?” Tạ Uyển Oánh tiến đến hỏi han.
Quay đầu lại thấy cô, Lý Xảo Văn bối rối, định lấy ghế: “Ngồi đi, bác sĩ Tạ.”
“Tôi tự lấy.” Tạ Uyển Oánh tự mình kéo ghế ngồi xuống.
Lý Xảo Văn hít hít mũi, cúi mặt, rõ ràng tâm trạng chưa ổn định.
“Chị đừng quá lo lắng, trưởng khoa Thẩm của chúng tôi nói, các giáo sư bên Ngoại Tổng Quát I kinh nghiệm dày dặn, sẽ chữa khỏi bệnh cho chị.” Tạ Uyển Oánh nói.
Lời này khiến Lý Xảo Văn lập tức mở lời: “Tôi hỏi họ, họ chẳng cho tôi câu trả lời nào.”
“Chị lo lắng là ác tính đúng không?”
“Phải...”
Tạ Uyển Oánh cân nhắc giọng điệu, từ tốn giải thích cho người bệnh: “Hôm đó chúng tôi họp, giáo sư Lý cũng có mặt, ông ấy cảm thấy giống tôi, hẳn là không giống ác tính lắm. Ác tính thường không đau, mà chị lại đau. Tuy có những điểm giống như vôi hóa, nhưng biết đâu chỉ là dịch ứ đọng bên trong, vì nó nằm ở vị trí giữa ống niệu rốn, vị trí này thường hay bị u nang hơn. Tóm lại phải cắt ra mới biết được. Bác sĩ bên này hẳn là cũng có cùng suy nghĩ với chúng tôi. Chỉ là chưa cắt ra để làm xét nghiệm bệnh lý, nên không thể nói chắc chắn 100% với chị được.”

 

Nghe cô nói xong, tinh thần Lý Xảo Văn phấn chấn hơn chút: “Cô cảm thấy là lành tính phải không? Vậy tôi tin cảm giác của cô. Vì cô là người giúp tôi phát hiện ra mà.”
“Này, đừng khóc.” Tạ Uyển Oánh cười với cô.
Thấy cô cười, sắc mặt Lý Xảo Văn cũng dịu đi không ít, tiếp tục hỏi: “Họ nói không biết là nội soi hay mổ bụng, bác sĩ Tạ, cô thấy cái nào tốt hơn?”
“Nếu tôi nhớ không nhầm, phẫu thuật bàng quang bằng nội soi hiện nay ở bệnh viện chúng tôi, thậm chí cả nước còn rất ít.” Trường hợp này Tạ Uyển Oánh đã tìm hiểu qua với La Yến Phân, vì vậy La Yến Phân tìm mọi cách sang Ngoại Tổng Quát II muốn học lỏm kỹ thuật nội soi cơ bản của thầy Đàm.
Lý Xảo Văn nhớ lại lời y tá trưởng tối qua: “Khoa Tiết Niệu của bệnh viện chúng ta là tách ra từ Ngoại Tổng Quát I bảy tám năm trước.”

 

“Trưởng khoa Thẩm của chúng tôi ngay từ đầu đã nói, các giáo sư bên Ngoại Tổng Quát I nền tảng vững chắc nhất, bệnh gì cũng không làm khó được, điều trị ở đây là tốt nhất.” Tạ Uyển Oánh gật đầu.
“Bệnh này không thể soi bàng quang sao?”
Có lẽ đối phương đang bệnh nên đầu óc lú lẫn, quên mất một số kiến thức y khoa. Tạ Uyển Oánh kiên nhẫn giải thích tiếp: “Soi bàng quang là nội soi, xem bên trong bàng quang. Bệnh của chị chủ yếu nằm giữa bàng quang và rốn. Theo tôi thấy, dù có mổ bụng thì vết mổ cũng không lớn, trừ khi kết quả xét nghiệm bệnh lý không tốt. Nếu đã tin tưởng bác sĩ rồi thì đừng suy nghĩ quá nhiều về những chuyện không hay.”
Nghĩ lại đúng là vậy, Lý Xảo Văn nắm lấy tay cô: “Cảm ơn cô, bác sĩ Tạ. Nói chuyện với cô xong tôi thấy thoải mái hơn nhiều.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.