🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Tóm lại, bây giờ phát hiện ra rồi, điều trị cho tốt là quan trọng nhất.”
“Dự định phẫu thuật khi nào, trưởng khoa Trịnh?”
“Dự kiến thứ Hai hoặc thứ Ba tuần sau. Các xét nghiệm trước phẫu thuật của cô ấy chắc là xong trong hai ngày này. Chúng tôi cũng muốn giải quyết vấn đề này cho cô ấy sớm, để cô ấy không phải lo lắng nữa.” Trưởng khoa Trịnh nói.
“Tối hôm qua nhận được thông báo liền sắp xếp cho cô ấy nhập viện, tối qua cô ấy về nhà thu dọn đồ đạc, khuya lắm mới quay lại. Có lẽ tối qua ngủ một mình ở đây hơi buồn. Hôm nay trưởng khoa và các giáo sư đến tận nơi khám cho cô ấy, tôi thấy tâm trạng cô ấy đã tốt hơn nhiều.” Y tá trưởng bổ sung: “Đến cả bác sĩ Tạ cũng đến thăm. Nghe nói chồng cô ấy sắp xếp xong việc của con cái sẽ đến chăm cô ấy, tôi nghĩ tâm trạng cô ấy sẽ tốt hơn nữa.”
  Vẻ mặt Lý Xảo Văn vui vẻ hơn hẳn.
“Nghỉ ngơi cho khỏe, thứ Hai hoặc thứ Ba bác sĩ giỏi nhất trong khoa sẽ phẫu thuật cho cô, yên tâm đi, chắc là phẫu thuật nhỏ thôi.” Lời nói của các giáo sư lão làng như một lời khẳng định chắc chắn.
Lúc này, đám y tá đứng ngoài cửa nghe được tin tốt của đồng nghiệp cũng vui mừng khôn xiết.
“Y tá trưởng, cô ở lại trò chuyện với cô ấy nhiều hơn nhé.” Trưởng khoa Trịnh dặn dò.
“Người của chúng ta mà, đương nhiên tôi sẽ ở bên cạnh nhiều hơn.” Y tá trưởng đáp ngay.
Khám xong người bệnh, các bác sĩ đi ra khỏi phòng.
Tạ Uyển Oánh định lén quay về khoa của mình.
“Bác sĩ Tạ, lại đây lại đây.” Trưởng khoa Trịnh vẫy tay với cô.
Lãnh đạo gọi, Tạ Uyển Oánh đành phải tiến đến.
“Đây là giáo sư Trương, sư huynh khóa 8 của cô.” Trưởng khoa Trịnh giới thiệu.
  Giáo sư Trương là người duy nhất trong ba vị giáo sư không đeo kính, ánh mắt rất sắc bén.
“Nếu không kể khóa 8, sư huynh bên này của cô còn nhiều lắm, từng đợt từng đợt, tất cả đều là.” Trưởng khoa Trịnh nói tiếp.
Ngoại Tổng Quát I không giống như Ngoại Tổng Quát II có rất nhiều người từ các trường y khác đến, đây là lãnh địa của phái Quốc Hiệp bản địa.
“Giáo sư, thầy.” Tạ Uyển Oánh gật đầu cúi chào các tiền bối.
“Hiện tại cô đang học tập với ai?” Ba vị tiền bối hỏi tình hình của cô.
“Thầy Đàm.”
Nghe câu trả lời này, ba vị giáo sư liền bàn tán xôn xao nghĩ,
“Cô ấy nói là Đàm Khắc Lâm phải không?”
“Kỹ thuật nội soi của Đàm Khắc Lâm rất tốt.”
“Nhưng nghe nói khó gần lắm.”
“Sao anh biết? Anh nói chuyện với người ta bao giờ chưa?”
“Không cùng khoa, nhưng trước đây trong bệnh viện có giao lưu họp hành, chẳng phải mọi người đều thấy anh ta thế nào rồi sao?”
  “Anh ta chào hỏi tôi khá lịch sự mà.”
“Nói đến lúc trước anh ta tốt nghiệp đến bệnh viện chúng ta nhận việc, chẳng phải là anh đồng ý cho anh ta vào sao?”
“Bác sĩ, quan trọng nhất là kỹ thuật thế nào. Còn những cái khác, ví dụ như tính cách, có người tính cách là vậy, không sao cả. Có lẽ đến khi già rồi, giống như chúng tôi, sẽ càng ngày càng dễ nói chuyện hơn.”
“Phải không, đám bác sĩ trẻ?” Vài vị giáo sư lão làng vừa nói vừa nhìn thấy đám thanh niên nam nữ trẻ tuổi đang cười trộm.
Đám hậu bối mới khoác áo blouse trắng vội vàng nghiêm chỉnh lại nét mặt, thể hiện sự chuyên nghiệp nghiêm túc.
Là sư huynh đồng môn, giáo sư Trương quan tâm Tạ Uyển Oánh kỹ lưỡng hơn: “Cô kể cho tôi nghe xem, học với bác sĩ Đàm thế nào?”
“Học được rất nhiều kiến thức và thao tác thực tế từ thầy Đàm.” Tạ Uyển Oánh thành thật trả lời.
Mấy vị giáo sư lão làng nheo mắt cười, chỉ cô nói: “Nhìn cô bé này thông minh thế này, học với ai cũng giỏi.”
 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.