Tan tầm chiều tối, Tạ Uyển Oánh gặp Liễu Tĩnh Vân, cùng nhau đến khoa Tim mạch thăm Hà Hương Du.
Đến lầu tám, phát hiện Hà Hương Du đã được chuyển từ khu ICU Tim mạch ra phòng bệnh thường, hai người mừng rỡ đi vào phòng bệnh số 22.
Hà Hương Du đã khỏe hơn rất nhiều, đang ngồi tựa lưng trên giường bệnh, thấy hai người đến, bĩu môi với sư tỷ, sư muội: “Lát nữa lấy ít hoa quả đi. Họ mang đến đấy.”
“Ai mang đến, chẳng phải mang cho cậu sao?” Liễu Tĩnh Vân và Tạ Uyển Oánh nói: “Bảo dì mang về nhà đi.”
Dì Trương hôm nay đến chăm sóc con gái, đang sắp xếp đồ đạc cho con gái. Thấy sư tỷ, sư muội của con gái gọi mình là dì, bà ngẩng đầu lên mỉm cười: “Hai cháu nói chuyện với con bé đi, tôi xuống dưới mua chút đồ cho con bé.”
“Dì muốn mua gì, chúng cháu chạy việc vặt cho dì.” Tạ Uyển Oánh nói.
“Không cần đâu, tôi định xuống ăn cơm. Con bé ngốc này, làm phiền cháu, một học bá.” Dì Trương vỗ tay cô.
Tạ Uyển Oánh sững sờ nghĩ, Mình nghĩ sai rồi.
Thấy nét mặt của cô, Dì Trương mỉm cười: “Nói về chuyên môn, tôi không bằng cháu, những gì cháu nói hôm qua rất đúng, khiến tôi và bố con bé phải suy nghĩ lại. Chuyện là như này, tôi và bố con bé hẹn gặp nhau ở dưới, cùng nhau ăn tối rồi lên thăm con bé, tiện thể mua chút đồ.”
Tạ Uyển Oánh gật đầu.
“Hai cháu ở lại với con bé đi. Bác sĩ nói bây giờ con bé không được ăn gì, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/2913316/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.