Nhậm Sùng Đạt hình như nghe được điều gì đó, hỏi hai người họ: “Các cậu nói xem, học trò của tôi đã làm gì?”
Chu Hội Thương nhìn Tào Dũng, nói: “Không có gì.”
“Tôi nghe nói, cô ấy nhìn thấy có người giấu phong bì giống “lì xì”? Tôi định hỏi cô ấy. Nhưng nghĩ cô ấy chắc sẽ không làm chuyện như vậy.” Nhậm Sùng Đạt nói: “Gia đình cô ấy khó khăn. Nhưng nhân phẩm cô ấy không tệ, không tham tiền, ngày thường rất tiết kiệm.”
“Nếu cậu, với tư cách là giáo viên hướng dẫn, đã tin tưởng cô ấy thì đừng nói những lời này.” Tào Dũng ngắt lời anh ta không chút khách khí.
“Tôi lại nghe nói, cô ấy đột nhiên hẹn cậu đi ăn cơm, tôi không lo lắng sao được? Cô ấy lấy đâu ra tiền mời cậu đi ăn cơm!” Nhậm Sùng Đạt nói.
Chu Hội Thương nhìn hai người họ, nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra, cảm thấy cả hai người nói đều có lý.
“Cậu nên biết cô ấy biết tiếng Anh và tiếng Nhật, dịch thuật vài thứ là có thể kiếm được kha khá tiền.” Tào Dũng nhìn thẳng vào mặt Nhậm Sùng Đạt bằng ánh mắt không vui.
Thật vậy, thời buổi này, sinh viên ngoại ngữ giỏi làm thêm bên ngoài, dịch vài bài luận văn, là có thể kiếm được bộn tiền.
Nhậm Sùng Đạt ngẩn người: “Tôi chưa từng nghe cô ấy nói.”
“Vì cô ấy sợ cậu, với tư cách là giáo viên hướng dẫn, lo lắng cô ấy vì vậy mà xao nhãng học tập, không cho cô ấy làm vậy, nên đã nạp tiền vào thẻ cơm cho cô ấy.” Tào Dũng nói. Thực ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/2916374/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.