Tạ Uyển Oánh chỉ biết số của Chu Hội Thương nên chỉ có thể gọi vào di động của anh ta. Những bác sĩ cùng khoa như bọn họ, lại rất rõ Chu Hội Thương dẫn ai đi xem mổ, gọi cho những người này có thể thông báo đến Chu Hội Thương ngay lập tức.
“Chưa cần.” Giọng nói lạnh lùng như máy móc của Phó Hân Hằng vang lên: “Chúng ta đến xem trước đã, có chuyện gì thì hẵng nói. Anh ấy đang mổ, đừng làm ảnh hưởng đến ca mổ.”
Có chuyện gì thì hẵng nói. Chu Tuấn Bằng đoán "có chuyện" mà ông nói chắc chỉ là trường hợp Lý Hiểu Băng nguy kịch đến tính mạng mới thông báo ngay cho Chu Hội Thương. Ai bảo người đàn ông này là người máy chứ, tuyệt đối không quan tâm đến tình cảm. Vợ chồng thì đã sao, gọi đến cũng chỉ đứng xem lo lắng. Mạng sống của bệnh nhân trên bàn mổ cũng quan trọng.
Hai người ra khỏi thang máy thì thấy có người đang chạy ngược lên cầu thang.
Liếc nhìn cô gái đang chạy vội, Chu Tuấn Bằng thấy hơi quen mắt. Nghĩ một lúc, nhớ ra người ta nói Tạ Uyển Oánh có một tiểu muội mê, tên là Phạm Vân Vân, hình như là cô gái vừa chạy qua mặt anh.
Phạm Vân Vân sau khi Tạ Uyển Oánh cúp máy, nghĩ sư tỷ đang rất nóng ruột, liền chạy xuống lầu đến cấp cứu. Đến cấp cứu lại không tìm thấy giáo viên nào quen biết, đầu óc ngây dại một lúc, cô nghĩ ra cách khác, chạy lên phòng mổ tầng 3 tìm Cảnh Lăng Phi.
Cảnh Lăng Phi là thực tập sinh, quen biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/2919956/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.