Đáng sợ nhất là dị vật bị kẹt chặt vào thành đường thở, không thể đẩy ra được.
Trán Tào Dũng lấm tấm mồ hôi, hàng lông mày lộ rõ vẻ lo lắng.
Thời gian trôi qua từng giây, cấp cứu chú trọng nhất là thời gian vàng, mỗi động tác cấp cứu đều là giành giật sự sống với Tử thần.
Ấn bụng năm lần không hiệu quả.
“Sư huynh, đặt xuống đất.” Tạ Uyển Oánh thấy cách này không được, liền đề nghị.
Tào Dũng gật đầu.
Hai người cùng nhau đặt đứa trẻ nằm ngửa trên nền gạch cứng của bệnh viện, kiểm tra hô hấp của con bé.
Luồng khí ở mũi và miệng của đứa trẻ rất yếu. Sợ con bé sẽ ngạt thở ngay lập tức. Tào Dũng đặt ngón tay vào vị trí dưới xương ức của đứa trẻ để ấn, ép phổi của con bé, xem có thể tạo ra hiệu ứng ho nhân tạo hay không, đây là phương pháp ấn ngực.
Đối với bệnh nhân bị tắc nghẽn đường thở hoàn toàn, phương pháp ấn ngực tạo ra áp lực đường thở lớn hơn phương pháp ấn bụng. Tuy nhiên, nếu đường thở bị tắc nghẽn hoàn toàn, những phương pháp này chẳng khác nào trứng chọi đá, không biết lượng sức mình, hiệu quả gần như bằng không.
Quan trọng nhất là phải lấy dị vật ra. Các phương pháp trên chủ yếu là người cấp cứu giúp đứa trẻ sử dụng sức mạnh của chính cơ thể để đẩy dị vật ra ngoài, nếu đứa trẻ không tự đẩy ra được thì chỉ có thể dựa vào bác sĩ tìm cách lấy dị vật ra khỏi cơ thể bệnh nhân.
Trước hết cần quan sát xem dị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/2923899/chuong-1443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.