Hoắc Hướng Dương vẫn luôn mang bộ dạng thâm tình áy náy như cũ, “Thật xin lỗi, Nhuyễn Nhuyễn, đều là do mấy người phụ nữ kia bẫy anh, mẹ anh tuổi lớn muốn có một đứa cháu, hơn nữa mấy đứa nhỏ cũng vô tội…”“Người anh yêu nhất từ trước đến nay đều là em, mặc dù em không còn nữa, nhưng tuyệt đối sẽ không có người nào có thể thay thế vị trí Hoắc thái thái.
”Nếu cô có thể nói, khẳng định sẽ mắng một câu: Con mẹ mày, bà đây thèm vào.
Đáng tiếc dù cô không thể nói ra thành lời, nhưng mà cũng may còn có luật sư.
Tô Nhuyễn nhớ lại lúc luật sư đọc di chúc của cô, mấy người trong phòng kinh hoảng vô cùng, thậm chí mẹ Hoắc trực tiếp té xỉu, tâm tình vui sướng không ít.
Bọn họ đều đã quên, tài sản của Hoắc gia là của cô, là do một mình cô từng chút từng chút tạo nên, công ty chẳng qua chỉ huy hoàng với cái tên Hoắc gia mà thôi…Nếu đã giả vờ cả đời, vậy thì cũng nên có kết mở phải không? Sau khi cô chết đi bọn họ cũng nên khóc đến tê tâm phế liệt một trận mới đúng.
Nghĩ đến chuyện bọn họ khóc quá nhiều, không những không đem cô vào hoàng tuyền mà ngược lại quay về điểm xuất phát.
“Mẹ, hôm nay Hoắc gia đến xem Nhuyễn Nhuyễn, cha con bé còn chưa về!”Liêu Hồng Mai nói làm cho Tô Nhuyễn sực người tỉnh lại, đã có cơ hội quay về quá khứ, có ai sẽ chọn đi đường xưa chứ.
Bà cụ Tô nói, “Hai ngày nay có lãnh đạo cấp trên đến thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-nguyen-phoi-bi-doat-van-may-trong-sinh/2500868/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.