Trong ba ngày ngắn ngủi, họ đã kiếm được 377 đồng!
377 đồng!
Ba làm việc ở Quảng Đông, một tháng cũng chỉ được hơn trăm đồng, nhưng họ đã kiếm được số tiền bằng hơn hai tháng lương của ba chỉ trong ba ngày.
Triệu Nguyên Tề ngẩn ngơ.
Không chỉ Triệu Nguyên Tề, Triệu Nguyên Tín và Triệu Anh Nặc cũng không khỏi ngạc nhiên khi tính được con số cụ thể.
Hiện tại, cảm xúc của họ có thể được miêu tả bằng cụm từ “dậy sóng”.
Triệu Anh Nặc lắc đầu mạnh: “Lê Quân, em nói cho chị biết, ba ngày này chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền?”
Triệu Nguyên Tín dừng xe bên đường, quay lại nhìn Triệu Lê Quân.
Triệu Nguyên Tề nuốt nước bọt, ánh mắt chăm chú nhìn Triệu Lê Quân.
Triệu Lê Quân thẳng thắn và kiên định nói: “Đúng vậy, không phải nghi ngờ, chính là con số trong đầu mọi người, 377 đồng 29 xu! Anh, chị, A Tề, chúng ta đã kiếm được 377 đồng 29 xu!”
Triệu Anh Nặc xúc động đến đỏ mắt, âu yếm xoa đầu Triệu Lê Quân.
Cùng một mẹ sinh ra, cái đầu học giỏi này thực sự hữu ích hơn nhiều.
Triệu Nguyên Tín ôm lấy Triệu Lê Quân, quay vòng mấy vòng.
Không thể kìm nén được, anh quá phấn khích, cuối cùng anh không phải nghỉ học nữa!
Anh vẫn có thể sống cùng chị, em gái và hai em trai!
Triệu Nguyên Tề mỉm cười nhìn cảnh này, nghĩ rằng có lẽ cả đời này anh cũng không thể quên được cảnh tượng hôm nay.
Nếu ba ngày trước, có ai nói với anh rằng bốn anh chị em họ có thể kiếm đủ tiền để đóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-ta-nhat-ve-chai-mua-nua-khu-pho/2147145/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.