Vậy nếu để ho biết công ty này có một nửa là của cô ấy thì không phải sẽ còn...
Điền Hân không phải một người không có lương tâm.
Giống như hiện tại, cô ấy là người có tiền, nếu bạn bè, họ hàng có gặp phải vấn đề khó khăn gì, cô ấy chắc chắn sẽ rất sẵn sàng giúp đỡ tiền bạc, nhưng điều đó không có nghĩa rằng cô ấy sẽ không có nguyên tắc, để người khác có thể tùy ý nắm trong lòng bàn tay.
"Vậy người yêu của em có ý kiến gì trong chuyện này?" Ôn Chỉ Văn ngẫm nghĩ rồi hỏi.
Bất kể thế nào tình cảm vẫn là vấn đề của riêng hai người họ.
"Người kia không hề có ý kiến gì, lúc nào cũng là mẹ anh ấy có ý gì thì anh ấy cũng sẽ như thế." Nói đến chuyện này trên mặt Điền Hân hiện ra vẻ tức giận.
Ôn Chỉ Văn lặng lẽ gắn cho người bạn trai của Điền Hân mà cô chưa từng gặp mặt này một cái nhãn "con trai bảo bối của mẹ".
"Có một việc mà đến bây giờ khi nhớ lại em vẫn còn tức." "Nói xeml"
"Người nhà anh ấy vẫn cho rằng em là một cửa hàng trưởng, khi đến thương lượng chuyện kết hôn thì mẹ của anh ấy còn lôi kéo tay em nói rằng bà ấy muốn sau khi kết hôn em đừng làm việc trong cửa tiệm nữa, hãy nhường vị trí cửa hàng trưởng lại cho anh ấy, còn em cứ ngoan ngoãn ở trong nhà chuẩn bị mang thai sinh con. Lúc ấy suýt nữa đã đã khiến em tức chất."
Ôn Chỉ Văn: "... Em có làm ầm ï lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-to-doi-chieu-trong-van-nien-dai-lua-chon-nam-thang/2067465/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.