Lâm Vân Hương thiếu chút nữa cười sặc: "Sao nghe mỗi câu đều là vì tốt cho em thế?”“Em cũng đã nói, sếp Nhâm muốn tìm người phụ nào mà không có.
Em có nấy chỗ tốt, anh tìm một người phụ nữ khác còn không thể hơn à.
Anh còn có thể nói gì nữa?”Lâm Vân Hương: "Vì sao không phải em thì không thể?”Nhâm Duy Đông thu lại nụ cười, biết rõ còn cố hỏi.Lâm Vân Hương đoán được, nhưng cô không thể tin được, Nhâm Duy Đông không phải hai mươi hai tuổi, anh đã ba mươi hai tuổi.
Từ chức xuống biển nhiều năm, loại người nào anh chưa từng gặp.
Nói một câu không tính là khoa trương, phụ nữ bên cạnh Nhâm Duy Đông, có lẽ so với người cô quen biết còn nhiều hơn.Lâm Vân Hương hoài nghi Nhâm Duy Đông không cam lòng.
Một khi cô gả cho Nhậm Duy Đông, không cam lòng ở đáy lòng anh tiêu tan, những ngày tiếp theo khẳng định sẽ lông gà vỏ tỏi.Còn không phải là tìm tội cho mình sao?Lâm Vân Hương: "Nếu không có chuyện gì khác, chúng em sẽ trở về trước.”Nhậm Duy Đông không dám ép người quá chặt: "Anh sẽ tiễn các em.” Nhìn vào góc.
Lâm Vân Hương quay đầu, hai đứa nhỏ cũng không biết đang nói gì, che miệng cười.Lâm Vân Hương: "Tiểu Bắc thích chơi với Y Y, cũng sẽ không gọi anh là ba.”Nhậm Duy Đông gật đầu: "Thằng bé là con trai của ai không liên quan gì đến anh.
Anh muốn kết hôn với mẹ của nó thôi.”Lâm Vân Hương muốn cảm ơn sự thẳng thắn của anh: "Nếu em là anh sẽ không lãng phí thời gian với một người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-toi-ket-hon-voi-nguoi-giau-nhat/592807/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.