Hiển nhiên Tống Tiểu Trân cũng biết yêu cầu này hơi quá đáng, nhưng nghĩ đến lời cha mẹ, cô ta vẫn cắn răng nói: “Mẹ em nói, em là sinh viên sắp tốt nghiệp, không thể không bằng cô em gái nhà anh mới nhận về từ nông thôn, có phải không?”
Tô Nhuyễn biết giữa chị em dâu với nhau sẽ so sánh lễ hỏi, nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe nói chị dâu em chồng so đo chuyện này.
Giọng Ngôn Thiếu Dục đã có chút không vui: “Tiểu Trân, em cũng thấy rồi đó, nhà anh chỉ là gia đình bình thường, kết hôn bình thường chắc chắn cha mẹ sẽ không bạc đãi chúng ta, nhưng ba vạn là không thể nào.”
Tống Tiểu Trân nói: “Lời này không phải do bà mẹ kế của anh nói ra chứ?”
“Bà ấy nói gì anh cũng tin sao?” Tống Tiểu Trân thở dài, giống như có chút bất đắc dĩ: “Bà ấy hào phóng với con gái riêng của mình như vậy, sao lại không có tiền?”
“Hơn nữa, sao hôm nay cô ta cũng tới nhà anh tác oai tác phúc thế? Đã gả chồng rồi, nhà anh có khách còn chạy tới xem náo nhiệt làm gì?”
“Cô ta sẽ không phản đối em gả cho anh chứ?”
“Tô Nhuyễn không phải người như vậy.” Ngôn Thiếu Dục không ngờ đối phương lại bới lông tìm vết: “Tuy rằng con bé đã gả chồng, nhưng vẫn là em gái anh, hơn nữa còn ở ngay khu tập thể Bình An bên cạnh, vốn dĩ hôm nay chỉ qua chúc tết, biết em tới mới cố ý ở lại giúp đỡ chiêu đãi em, món canh cá viên em thích là do con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/2735576/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.