Lý Nhược Lan đi khỏi, Tô Nhuyễn nhìn Lộc Minh Sâm: “Anh biết mẹ anh còn để lại thứ gì không?”
Lộc Minh Sâm nhíu mày lắc đầu, khi đó bởi vì anh còn quá nhỏ, hiểu biết có hạn.
Tô Nhuyễn kéo cánh tay anh, vừa trấn an vừa lạnh lùng hừ một tiếng: “Tóm lại không phải lương tâm trỗi dậy, ngày mai đề phòng chút.”
Tô Nhuyễn đoán trúng rồi, đúng là không phải lương tâm của bà cụ Lộc trỗi dậy, mà là phát điên rồi, bị dọa điên.
Hóa ra sau khi Lộc Minh Sâm trả thù nhà họ Lộc, cảnh cáo Lộc Mãn Cát và Lộc Mãn Ý, nói nếu dám bỏ mặc Lộc Trường Hà sẽ kiện bọn họ tội vứt bỏ.
Khi đó hai anh em nhà kia vừa lĩnh giáo sự tàn nhẫn của Lộc Minh Sâm, biết anh hận không thể đẩy bọn họ vào chỗ chết, tất nhiên không dám để lại nhược điểm rồi.
Nhưng mà chăm sóc hầu hạ cẩn thận cũng là để ý, tùy tiện cho miếng ăn đảm bảo không đói c.h.ế.t cũng là để ý.
Hai anh em nhà họ Lộc chọn vế sau.
Căn bản bọn họ không hề chữa bệnh cho Lộc Trường Hà, sau khi bệnh viện nói ông ta bị trúng gió, hai anh em cộng thêm Lộc Thải Hà, thậm chí trực tiếp lấy chuyện chữa bệnh ra áp chế, éo Lộc Trường Hà giao ra vòng ngọc và đồng bạc.
Đúng, ba anh em vì tránh đêm dài lắm mộng, trong ngày hôm đó đã cùng nhau mở két sắt ra, nhưng mà bên trong chỉ có năm vạn tệ, hai cái vòng tay bằng vàng và giất tờ nhà đất dưới tên Lộc Trường Hà, hiển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-90-tro-thanh-vuong-ban-cua-thieu-ta/2756139/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.