Sản phẩm điện tử là thứ dễ đầu cơ trục lợi kiếm tiền nhất, mấy thứ lớn như máy ghi âm linh tinh, chắc chắn cô ta không đủ tiền vốn để mua.
Tô Vận nhớ đến những đồng hồ điện tử lưu hành ở kiếp trước, đôi mắt cô ta lập tức sáng ngời lên.
Đồng hồ điện tử khá tốt đó, phí tổn không lớn, cùng lắm thì ban đầu cô ta mua ít hàng một chút.
Thế nhưng, cô ta cần tìm ai làm việc này bây giờ?
---
Ngày hôm sau, Tô Thắng Dân đánh xe về đến đội vận chuyển. Chuyến hàng này của ông không quá xa, chỉ đi đến tỉnh bên cạnh, mất vài ngày mà thôi.
Thế nhưng chuyến hàng mấy hôm nay quá mệt mỏi, cả người mất nước, uể oải.
Lần này Tô Thắng Dân về nhà cũng giống như lần trước, râu ria xồm xoàm.
Vừa vào nhà Tô Thắng Dân đã nhìn thấy con gái ở nhà, vội vàng lau mặt cho sạch sẽ rồi cười ha ha cất tiếng: "Con gái, con về rồi đấy à? Lên thành phố học hành thế nào rồi hả? Có mệt không?"
"Con vẫn ổn cha ạ. Cha tắm rửa đi rồi nghỉ ngơi một lát, con có mua cho cha một đôi giày, chút nữa cha đi thử xem có vừa không nhé." Tô Trà nhìn thấy dáng vẻ này của cha già nhà mình thì vội vàng vào phòng bếp giúp Vương Tú Mi đun nước nóng.
Tô Thắng Dân nghe con gái nói xong, trong lòng vô cùng vui mừng.
Đúng là con gái tốt, đúng là con gái tri kỉ mà.
Ôi chao, không biết tiền của con gái có đủ tiêu không nữa, thế mà lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thap-nien-chua-dien-tro-xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham/2712743/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.